Print  
Mặt nạ
Bản tin ngày: 30/10/2013   Website: Truyền bá Tin Tức Công Giáo
Khuôn mặt biểu lộ tất cả nội tâm con người, giả hình xem ra rất khó với nhiều người, thế nhưng tại sao lại có nhiều người giả hình đến vậy? Câu hỏi này dẫn ta đến một suy nghĩ.

Giả hình trong lễ hội. Halloween là một lễ hội hoá trang vào ngày cuối tháng 10 hằng năm. Trong lễ hội hoá trang, người ta mang trên mặt những mặt nạ khác nhau, của ma quỷ, của những dị dạng. Lễ hội chẳng đáng tội gì vì ít ra con người cũng phô bày ít ra một lần trong năm khuôn mặt quỷ quái của chính mình. Cái khuôn mặt quỷ quái ấy, không ít lần có trong đời sống thường nhật đã nhiều lần khéo léo che giấu chúng nên chẳng mấy ai nhận ra. Dịp lễ hội hoá trang là sự lột tả sự quỷ quái ấy trong con người thật để soi gương, để nhận ra góc khuất cuộc đời thật của chính mình mà cố gắng sửa đổi.

Con người đeo mặt nạ với nhau. Sống thật với chính mình là một cách sống rất khó sống. Con người luôn sống che lấp hình dạng thật dưới một bóng mờ khác, đánh bóng mình với những thủ thuật khác nhau tuỳ theo sự thích ứng của mỗi người. Bởi vậy trong cuộc đời có người khéo che giấu con người thật của mình khiến nhiều người lầm tưởng. Cái lầm tưởng ấy không do hoàn toàn người khác đánh lừa mình mà một phần cũng do chính mình đã tự đánh lừa mình trong lúc mang mặt nạ để sống với người khác. Trong cõi đục, chỉ nhận ra cái đục ít, đục nhiều và rồi cũng nhiễm đục.

Cần lột mặt nạ. Lột mặt nạ chính mình là cách sửa tâm chính mình, Chúa Giêsu nói: “Cái xấu từ trong lòng con người mà ra chứ không phải từ bên ngoài vào.” (Lc 6,45). Thế nên cho dù che mặt nạ có như thế nào chăng nữa mà không sửa tâm thì một ngày nào đó cũng lộ ra nguyên hình.

Có câu chuyện kể rằng:

Georges Hall là một kẻ độc ác và hèn hạ. Vẻ bề ngoài thâm độc không sao giấu được trên đôi mắt sâu và khuôn mặt nhọn hoắt.

Georges Hall đem lòng yêu thương tiểu thư Merly trong sáng và cao thượng. Nhưng nàng đã từ chối cầu hôn của ngài, tiểu thư cho rằng “nàng sẽ không bao giờ làm vợ một người đàn ông có khuôn mặt không thánh thiện”.

George Hall thuê một người làm mặt nạ giỏi nhất trong vùng làm cho ngài một chiếc mặt nạ của một ông Thánh. Chiếc Mặt nạ đó hoàn hảo đến  từng chi tiết nhỏ, làm cho nàng Merly không sao nhận ra nổi.

Trong khung cảnh lung linh bên hồ nước, tiểu thư Merly đang mải ngắm những bông hoa khoe sắc dưới ánh nắng ban mai. George Hall bước đến cầu hôn với Merly và nàng đã chấp nhận lời cầu hôn không chút nghi ngờ.

Đeo mặt nạ ông thánh, rất dễ bị lộ nếu không có tâm hồn thánh, vì thế yêu nàng Merly bao nhiêu lại khiến ông càng điều chỉnh tâm bấy nhiêu để không lộ diện với bộ mặt xấu xí.

Thời gian dài trôi qua, ngài George Hall đã cố gắng thanh luyện chính mình cho đến khi cũng không chịu nổi chiếc mặt nạ của mình, ngài quyết định lột mặt nạ ra. Nhưng khi chiếc mặt nạ bị lột bỏ, khuôn mặt của một thánh nhân xuất hiện. Ngài George Hall lúc đó đã trở thành con người mà ngài cố gắng trở thành trong suốt quãng thời gian làm chồng nàng Merly, một khuôn mặt thánh thiện của người đàn ông đã cố gắng làm những điều tốt đẹp và cao thượng trong từng ngày, từng giờ.

Chiếc mặt nạ bị lột ra là chính tâm hồn thật của mình, không thể tự tạo một mặt nạ thường xuyên được, nên đừng để một ngày nào đó bị tố cáo: "Anh em phải coi chừng những ông kinh sư ưa dạo quanh, xúng xính trong bộ áo thụng, thích được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng. Họ ưa chiếm ghế danh dự trong hội đường, thích ngồi cỗ nhất trong đám tiệc. Họ nuốt hết tài sản của các bà goá, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ. Những người ấy sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn." (Mc 12,38- 40).

Lm. Giuse Hoàng Kim Toan
In ngày: 22/11/2024
Website: Truyền bá Tin Tức Công Giáo
Print