TT (VATICAN CITY, Elise Harris/CNA/EWTN
News) - Cuộc đời của ĐGH Gioan XXIII cho thấy bản chất tâm linh sâu sắc
cũng như lòng nhân hậu của thánh nhân đối với những người khác, một hồng
y biết rõ về ngài nói như vậy. Đức Hồng y Angelo Comastri nói: "Nếu
những cụm từ then chốt của Đức Gioan Phaolô II là 'sự can đảm của đức
tin', thì cụm từ then chốt của Đức Gioan XXIII là 'sức mạnh của lòng
nhân hậu'." Đức Hồng y Comastri là Giám quản Đền Thờ Thánh Phêrô và là
Tổng Đại diện Thành quốc Vatican. Ngài từng làm việc cùng với cả Đức
Gioan XXIII và Đức Gioan Phaolô II trong nhiều năm khi là thành viên của
Giáo triều Rôma.
Nhắc
ngày Đức Giáo hoàng Gioan XXIII được chọn làm Giáo hoàng, vị Hồng y nhớ
lại rằng khi vị tân Giáo hoàng xuất hiện trên ban công chính của Vương
cung Thánh đường Thánh Phêrô để chào đón đám đông, ngài có thể nghe
tiếng nói của dân chúng nhưng không thể nhìn thấy họ vì ánh sáng của
những đèn điện. Đức Hồng y kể: "ĐTC ban phước lành, nhưng khi trở vào
đến ngưỡng cửa ngài nói: 'Tôi nghe tiếng nói, nhưng tôi không thể nhìn
thấy ai cả.'" Ngài nói thêm: "Đó là một bài học cho tôi: Nếu tôi muốn
nhìn thấy khuôn mặt của các anh em tôi, tôi phải tắt ánh sáng niềm tự
hào của tôi." Đức Hồng y Comastri lưu ý, nhấn mạnh rằng Đức tân Giáo
hoàng "ngay lập tức... bắt nhịp với những hành động nhân ái".
Đưa
ra một ví dụ để minh họa cho điểm này, Đức Hồng y nhắc tới một cuộc đối
thoại giữa Đức Gioan XXIII với thư ký của ngài, Đức ông Loris
Capovilla, một ít ngày trước Lễ Giáng Sinh đầu tiên của ngài trên cương
vị Giáo hoàng vào năm 1958. Trong cuộc trò chuyện, Đức Giáo Hoàng nói
với Đức ông Capovilla: "Cha Loris nghe này, mẹ tôi đã dạy tôi rằng trong
những ngày lễ chúng ta không những phải đi tham dự Thánh lễ, mà chúng
ta cũng phải làm những công việc của lòng thương xót nữa."
Khi
vị thư ký hỏi ngài muốn làm gì, thì Đức Gioan XXIII trả lời: "Ngày Lễ
Giáng Sinh tôi sẽ đến thăm các trẻ em ở Bệnh viện Gesu Bambino. Và ngày
26 tháng 12, tôi sẽ đến thăm các tù nhân tại Nhà tù Regina Coeli." Lưu ý
rằng đây là lần đầu tiên một Giáo hoàng đến thăm bệnh viện, Đức Hồng y
Comastri giải thích rằng đã có "sự phấn khích tuyệt vời" và khi ngài
đến, "tất cả trẻ em nhảy ra khỏi giường để đón Giáo hoàng, và Đức Giáo
hoàng chào đón tất cả các em thật tự nhiên, như Chúa Giêsu đối với các
trẻ em".
Tuy
nhiên, khi nhìn thấy có một đứa trẻ còn nằm trên giường, Đức Hồng y
tiết lộ rằng Đức Giáo hoàng "là người tiếp cận đứa trẻ". Đứa trẻ khi cảm
thấy như ai đó đến gần mình thì đưa tay ra và chạm vào vị giáo hoàng,
em hỏi "Cha có phải là Đức Giáo hoàng không?" Khi Đức Gioan XXII trả
lời: "Đúng rồi!" Đứa trẻ nói với ngài: "Con hạnh phúc lắm, nhưng con
không thể nhìn thấy Cha vì con bị mù." Đức Giáo hoàng đáp lại cách "trìu
mến" và gọi em bằng tên: "Carmine, tất cả chúng ta đều bị mù một ít;
chúng ta cầu nguyện với Chúa cho chúng ta ánh sáng con tim để nhận ra
chúng ta là anh em với nhau."
Đức
Hồng y tiếp tục cuộc kể chuyện, giải thích rằng ngày hôm sau khi Đức
Giáo hoàng Gioan XXIII đến Nhà tù Regina Coeli ở Rôma, ngài đã bỏ bài
phát biểu viết sẵn của mình và nói chuyện với các tù nhân "bằng tấm
lòng". Ngài kể về một thành viên trong gia đình của ngài đã bị bỏ tù khi
ngài còn nhỏ, vị Giáo hoàng đã bày tỏ đó là một tình huống khó khăn và
xúc động, và mặc dù ngài có thể giữ lại trải nghiệm này cho riêng mình,
nhưng ngài đã chia sẻ để làm cho các tù nhân "thoải mái hơn", Đức Hồng y
giải thích.
Trích
dẫn lời nói của ĐGH với các tù nhân, Đức Hồng y Comastri nhớ lại ĐTC
nói với họ: "Bây giờ các bạn cần xây dựng lại cuộc sống của mình, và các
bạn cần phải làm một điều: Hãy loại bỏ từ 'tuyệt vọng' và hãy chuẩn bị
cuộc sống của mình để làm điều tốt, bởi vì đây cũng là nhà của Cha và
các con cũng là con cái của Thiên Chúa." Khi nghe điều này, một trong số
các tù nhân đã vượt qua hàng rào an ninh, chạy đến quỳ dưới chân Đức
Giáo hoàng và hỏi: "Thưa Đức Thánh Cha, con là một kẻ phạm pháp: Có hy
vọng nào cho con không?" Đức Gioan XXIII trả lời bằng cách khẳng định
rằng "có hy vọng cho tất cả mọi người, cũng có hy vọng cho con nữa", và
ngài nói với anh ta "đừng lo lắng".
Trên
đường trở về Vatican, Hồng y Comastri kể, Đức Giáo hoàng một lần nữa
quay sang vị thư ký của ngài, Đức ông Capovilla, và nói: "Cha Loris, đó
là những niềm vui thật sự của việc làm giáo hoàng; đó là niềm vui của
người tin Chúa."
"Đó là cuộc đời của Đức Giáo hoàng Gioan, cuộc đời đầy những bông hoa nhỏ, sức mạnh và lòng nhân hậu."