|
Một điều quan trọng mà các bác sĩ cần ý thức là nhận ra chính mình là một món quà cho các gia đình đã đặt tin tưởng nơi họ.
VATICAN.
Lúc 11g30 sáng 25/5, ĐTC gặp khoảng 300 tham dự viên hội nghị về “Nói
có với sự sống, chăm sóc món quà vô giá của sự sống trong những tình
huống mong manh” do Bộ Giáo dân, Gia đình và Sự sống tổ chức.
Trong
diễn văn trước các tham dự viên, ĐTC nói đến thực tế của thế giới hiện
nay, mỗi ngày nhiều trẻ em được sinh ra trong những điều kiện hết sức
mong manh, “không tương hợp với sự sống” trong nhiều hoàn cảnh khác
nhau.
Nhưng không con người nào lại “không tương hợp với sự
sống”, cả về tuổi tác, điều kiện sức khoẻ lẫn chất lượng tồn tại. Mỗi
trẻ em được hình thành trong dạ mẹ là một món quà, làm thay đổi lịch sử
của một gia đình, nơi có bố mẹ, ông bà, anh chị em. Và em bé này luôn
cần được đón nhận, yêu thương và chăm sóc.
Khi một phụ nữ khám
phá ra mình cưu mang đứa con, thì lập tức chị cảm nhận một mầu nhiệm sâu
thẳm. Ý thức về sự hiện diện phát triển trong chị, chi phối cả cuộc
sống của chị. Lúc đó, chị không chỉ đơn thuần là một phụ nữ, nhưng là
người mẹ. Giữa chị và đứa bé lập tức có sự tương tác đối thoại. Điều này
không chỉ xảy ra với người mẹ, nhưng cả đối với đứa bé; cháu cũng tìm
cách gởi thông điệp về sự hiện diện và nhu cầu của mình đến cho người
mẹ.
Với những kỹ thuật hiện đại, việc chuẩn đoán trong giai đoạn
thai kỳ từ những tuần đầu tiên có thể khám phá ra những dị tật hay bệnh
tật, mà đôi khi có thể dẫn đến nguy hiểm nghiêm trọng cho sự sống của
đứa trẻ và sự bình an của người mẹ. Một chuẩn đoán về bệnh có thể làm
thay đổi cuộc sống mang thai của người mẹ người cha. Sự cô đơn, bất lực
và sợ hãi này khẩn cầu sự giúp đỡ.
Một đứa trẻ bị bệnh từ trong
bụng mẹ, vì là một bệnh nhân nhỏ xíu không thể dùng những trị liệu dược,
phẫu thuật hay trợ giúp ngoại thường được, nên từ nhiều năm, người ta
đã chọn giải pháp phá thai tự nguyện và không để cho rất nhiều trẻ em
mắc bệnh chào đời.
Các bác sĩ không chỉ có trách nhiệm chữa lành
mà còn phải có trách nhiệm về giá trị thánh thiêng của sự sống con
người, từ đó chọn lựa thực hành y khoa đến bước cuối cùng. Nghề y là một
sứ mạng, một ơn gọi vì sự sống. Và có một điều quan trọng mà các bác sĩ
cần ý thức là nhận ra chính mình là một món quà cho các gia đình đã đặt
tin tưởng nơi họ.
Vì thế, trong những trường hợp với thực tế
khoa học mà không còn cách nào khác, đứa trẻ bị chết ngay sau khi sinh
thì bác sĩ cần giúp cha mẹ đón nhận biến cố đau thương này; hơn nữa,
không chỉ là chấp nhận một sự mất mát mà còn bước đi cùng nhau. Đứa bé
ấy sẽ hiện diện mãi trong cuộc sống của họ.
|