Thông báo [của Priyanka Chopra và Nick Jonas], được đánh dấu bằng trái tim màu đỏ, chỉ đơn giản là yêu cầu bảo mật trong thời gian đặc biệt. Nhưng Priyanka Chopra và Nick Jonas vẫn thu về hơn 3 triệu lượt “thích” và ý kiến tiêu cực trên Twitter khi vào ngày 22 tháng 1, họ thông báo về việc sinh đứa con đầu lòng thông qua người mang thai hộ.
“Priyanka không có bất kỳ vấn đề sinh sản nào khiến cô ấy không thể sinh con, nhưng cô ấy hiện đã 39 tuổi, vì vậy mọi chuyện không dễ dàng hơn chút nào”, một nguồn tin nói với Daily Mail về quyết định sử dụng người đẻ thuê của cặp đôi. “Lịch trình làm việc bận rộn của họ cũng có nghĩa là họ khó có thể ở bên nhau để thụ thai khi cô ấy đang rụng trứng, vì vậy một thời gian trước, họ đã đi theo con đường mang thai hộ.”
Tin tức tiết lộ sự giao thoa rõ rệt giữa quan điểm nữ quyền và giáo lý Công giáo: Giáo lý của Giáo hội Công giáo dạy rằng việc sử dụng tử cung thay thế là "vô đạo đức nghiêm trọng", và một số nhân vật trong phong trào nữ quyền đã bày tỏ sự ngờ vực và ghét bỏ của họ đối với việc mang thai hộ và những hệ luỵ tiêu cực của nó đối với phụ nữ.
Sau thông báo của Chopra và Jonas, nhà thơ và tiểu thuyết gia nữ quyền Taslima Nasreen đã lên Twitter để chia sẻ suy nghĩ của mình về việc mang thai hộ và đặc biệt là việc các cặp vợ chồng giàu có sử dụng nó. “Những bà mẹ đó cảm thấy thế nào khi họ mang thai hộ cho những đứa con đã sẵn sàng của mình?” - cô ấy đã tweet - “Họ có cùng cảm xúc với những đứa trẻ như những người mẹ đã sinh ra chúng không?”
“Cơ thể không nên để bán hoặc cho thuê”, cô tiếp tục. “Chúng tôi bán sức lao động của mình. Nhưng không được phép xâm lược chúng tôi.”
“Khi phụ nữ buộc phải bán hoặc cho thuê âm đạo và tử cung của mình vì bị xâm hại, đó là vì nghèo, hoặc vì phụ thuộc tài chính vào người khác, đó tất nhiên KHÔNG phải là một 'sự lựa chọn'”, Nasreen viết trong phản ứng ngược lại phản hồi mà cô ấy nhận được. “Nếu đó là một 'sự lựa chọn', phụ nữ giàu có và độc lập sẽ có 'sự lựa chọn' này, nhưng chúng tôi thì không.”
Giáo huấn của Giáo hội
Mang thai hộ bao gồm một thỏa thuận theo đó một người phụ nữ đồng ý mang thai cho người khác và giao lại đứa trẻ mà cô ấy đã sinh vào thời điểm sinh nở, thường để đổi lại khoản tiền bồi thường.
Giáo lý của Giáo hội Công giáo tuyên bố rằng các kỹ thuật như thụ tinh nhân tạo (artificial insemination) và cấy tinh (fertilization), các thủ tục liên quan đến việc mang thai hộ, “vi phạm quyền được sinh ra của một đứa trẻ được cha và mẹ biết đến và ràng buộc với nhau bằng hôn nhân”.
Sách Giáo lý cũng nêu rõ: “Một đứa trẻ không mắc nợ một ai, nhưng là một món quà. Một đứa trẻ có thể không được coi là một phần tài sản, một ý tưởng mà 'quyền đối với trẻ em' sẽ dẫn đến.”
Trong “Thư gửi phụ nữ” của Giáo hoàng Gioan Phaolô II bao gồm sự thừa nhận vẻ đẹp của việc đơn giản là một người phụ nữ, cũng như một lời khuyến khích đặc biệt dành cho các bà mẹ. “Thông qua cái nhìn sâu sắc, đó là một phần rất nhiều của phụ nữ của bạn, bạn... giúp làm cho các mối quan hệ của con người trở nên trung thực và chân thực hơn", ĐTC nói trong bức thư gửi phụ nữ. “Cảm ơn những người phụ nữ đã làm mẹ! Bạn đã che chở cho con người trong chính bạn trong một trải nghiệm độc đáo của niềm vui và sự đi lại.”
Sách Giáo lý cũng nói thêm rằng khi sinh con, người nam và người nữ đều hợp tác duy nhất với công việc của Đấng Tạo Hoá. “Trải nghiệm này khiến bạn trở thành nụ cười của chính Thiên Chúa đối với đứa trẻ mới sinh”, Giáo hoàng Gioan Phaolô II nói trong lá thư của mình. “Người hướng dẫn những bước đầu tiên của con bạn, Người giúp nó phát triển và là người là chỗ nương thân khi đứa trẻ tiến bước trên hành trình cuộc đời.”
Không được kiểm soát và nguy hiểm?
Jennifer Roback Morse, người sáng lập Viện Ruth và là người thường xuyên đóng góp cho Register, đã phản ứng với các dòng tweet của Nasreen trong một thông cáo báo chí.
Viện Ruth mô tả việc mang thai hộ là việc làm suy giảm khả năng mang thai đối với một dịch vụ và sinh con đối với một sản phẩm. Morse “chân thành đồng ý” với đánh giá của Nasreen về việc mang thai hộ là bóc lột phụ nữ nghèo.
Morse cho biết trong thông cáo báo chí: “Ngành công nghiệp mang thai hộ trị giá hàng triệu đô la đầy rẫy nguy hiểm và phần lớn không được kiểm soát. Một khi đứa trẻ [do mang thai hộ] được sinh ra và được 'giao' cho cha mẹ ủy thác, sự gắn bó tự nhiên giữa mẹ và con sẽ bị cắt đứt vĩnh viễn. Một ngày nào đó, đứa trẻ có thể sống với sự hiểu biết rằng nó đã được hình thành và mang theo nghĩa là một ân huệ hoặc tiền bạc, cái mà bạn có thể gọi là sự sắp xếp cho thuê một đứa con trong bụng mẹ.”
Khi được hỏi, Morse nói với tờ Register rằng việc các cặp vợ chồng nổi tiếng quảng cáo mang thai hộ có ảnh hưởng đến những người theo dõi họ. Morse nói: “Những người nổi tiếng có nhiều quyền hành hơn chính Chúa Giêsu đối với hầu hết mọi người trong nền văn hóa của chúng ta.”
Đối với những gì việc sử dụng dịch vụ mang thai hộ để thuận tiện cho lịch trình tiết lộ về cách xã hội coi phụ nữ, việc sinh nở và trẻ em, Morse nói, “không có gì tốt, điều đó là chắc chắn”.
“Đó là lý do tại sao tôi rất vui khi thấy một nhà nữ quyền tự mô tả lên tiếng về điều này”, cô tiếp tục. “Cô ấy thấy rằng đẻ mướn thể hiện điều tồi tệ nhất của chủ nghĩa tư bản và là một hình thức chiến tranh giai cấp rất thực tế.”
Sự phản đối của Gloria Steinem
Phản ứng của Nasreen trước thông báo của Chopra và Jonas gợi nhớ đến phản ứng của nhà báo và nhà hoạt động nữ quyền Gloria Steinem đối với nỗ lực của New York nhằm thông qua đạo luật hợp pháp hoá việc mang thai hộ vì mục đích thương mại vào năm 2019.
Cô đã viết một lá thư kêu gọi hỗ trợ trong việc chống lại những nỗ lực của Thống đốc New York Andrew Cuomo [đã mãn nhiệm] nhằm thúc đẩy dự luật và nêu rõ những rủi ro mà dự luật không giải quyết được và việc mang thai hộ thương mại làm suy yếu quyền của phụ nữ như thế nào.
Mối quan tâm của cô không phải là “việc sử dụng dịch vụ mang thai hộ vị tha để tạo ra một gia đình yêu thương, điều này là hợp pháp ở New York hiện nay”, mà là việc hợp pháp hoá “ngành công nghiệp mang thai hộ vì lợi nhuận và thương mại”.
Steinem xác định cùng một vấn đề kinh tế xã hội mà Nasreen và Morse đã đề cập. “Điều này gây hại và gây nguy hiểm cho phụ nữ trong quá trình này, đặc biệt là những người cảm thấy họ có ít hoặc không có lựa chọn thay thế về kinh tế”, cô nói trong bức thư. “Theo dự luật này, những phụ nữ có nhu cầu kinh tế trở thành những chiếc tàu thương mại hóa để cho thuê, và những bào thai mà họ mang trở thành tài sản của người khác.”
Cô khẳng định, dự luật đã bỏ qua những bất bình đẳng về kinh tế xã hội và chủng tộc của ngành công nghiệp mang thai hộ. Steinem nói: “Nó đặt những phụ nữ bị tước quyền sở hữu trước sự thương xót về tài chính và tình cảm của những cá nhân giàu có hơn và có nhiều đặc quyền hơn.”
Steinem cũng nhấn mạnh rằng kể từ khi dự luật cho phép bất kỳ phụ nữ nào đến New York để mang thai được thương mại hoá, điều đó làm tăng nguy cơ buôn người vì mục đích bóc lột sinh sản của cả phụ nữ và trẻ em.
Jennifer Lahl, người sáng lập và chủ tịch của Trung tâm Mạng lưới Văn hoá và Đạo đức Sinh học, đã làm việc với Steinem để phản đối việc hợp pháp hóa việc mang thai hộ vì mục đích thương mại. “Những người theo chủ nghĩa nữ quyền hoàn toàn coi đây là sự bóc lột của người giàu đối với người nghèo”, Lahl nói với tờ Register. “Tại sao phụ nữ phải dùng thân xác hoặc bán trứng để có nguồn kinh tế cung cấp cho gia đình hoặc cho bản thân?”
Khi nghe tin về việc mang thai hộ cho Chopra và Jonas, cô ấy nói với tờ Register rằng cô ấy tự nghĩ “mình lại đi một lần nữa” với một cặp vợ chồng nổi tiếng giàu có khác sử dụng dịch vụ mang thai hộ và thiếu phản hồi về rủi ro liên quan đến việc mang thai hộ.
Lahl nói: “Bạn không bao giờ thấy một người phụ nữ nghèo được tôn vinh mà ai đó giàu có đã bế một đứa trẻ cho người phụ nữ nghèo khó. Luôn luôn là ngược lại.” Theo Lahl, một cựu y tá chăm sóc sức khoẻ nhi khoa, việc mang thai hộ không bao gồm các yếu tố nguy cơ mà mang thai tự nhiên và những rủi ro đó không thay đổi tuỳ thuộc vào ý định thúc đẩy mang thai hộ.
Lahl nói: “Tiền làm hỏng sự đồng thuận mang thai hộ. Chúng ta không trả tiền cho người hiến tạng và có một lý do thực sự khiến chúng ta không trả tiền cho họ. Chúng ta không muốn nhu cầu về tiền của họ thao túng hoặc ảnh hưởng đến việc ra quyết định của họ. Chúng ta muốn việc ra quyết định được tự do và không bị cản trở.”