Xin Chúa tha thứ cho bạn
“Có
hai người lên Đền thờ cầu nguyện: một người biệt phái và một người thu thuế.
Người biệt phái đứng riêng một mình cầu nguyện rằng: ‘Lạy Thiên Chúa, tạ ơn
Chúa, vì tôi không như bao kẻ khác: tham lam, bất chính, ngoại tình, hoặc như
tên thu thuế kia. Tôi ăn chay mỗi tuần hai lần, tôi dâng cho Chúa một phần mười
thu nhập của tôi’. Còn người thu thuế thì đứng đàng xa, thậm chí chẳng dám ngước
mắt lên trời, vừa đấm ngực vừa thưa rằng: ‘Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ
tội lỗi’. Tôi nói cho các ông biết: người này khi trở xuống mà về nhà thì đã
được nên công chính rồi, còn người kia thì không. Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị
hạ xuống, còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên” (Lc 18,10–14).
Nhìn nhận sự thật
Lòng
kiêu ngạo nguy hiểm nhất của người biệt phái là cho rằng mình hoàn hảo và khinh
miệt “người tội lỗi công khai”, tức là người không che giấu được lỗi lầm của
họ. Bạn có khéo che đậy lầm lỗi của bạn không? Có những người chỉ trích tấn
công khuyết điểm của kẻ khác để che đậy tội lỗi của họ. Bạn hãy sợ “lối đánh
lừa thiên hạ” đó và nghĩ đến hậu quả khi bị lột mặt nạ!
Trái
lại, Chúa Giêsu tôn trọng và đặc biệt yêu thương những người nhìn nhận tội
mình. Như vậy, kiêu ngạo không phải là một tội như những tội khác, mà là một “tội
bình phương”, vì nó che mắt lương tâm không cho ta nhìn thấy tội mình. Người
kiêu ngạo là người mù và lời cầu nguyện của y hoàn toàn lầm lạc. Khi ra trước
mặt Chúa, y luôn luôn đặt mình trong vị trí ưu thế, vô tội và do đó không thể
xin ơn tha thứ một cách thành thật được, vì y không biết nhìn nhận mình là tội
nhân.
Người
không nhìn nhận tội lỗi mình không thể nào gặp gỡ Thiên Chúa là Đấng Thánh
Thiện Tuyệt Đối được. Trong một thị kiến, Isaia đã kêu lên: “Khốn cho tôi, tôi
chết mất, vì tôi là một con người miệng đầy nhơ bẩn mà mắt tôi đã trông thấy
Thiên Chúa Hằng Sống” (Is 6,5). Cả Phêrô khi khám phá thấy quyền năng của Thiên
Chúa nơi Đức Kitô cũng thốt lên: “Lạy Chúa, xin Ngài tránh xa con, vì con là
một người tội lỗi’’ (Lc 5,8).
May
mắn thay Thiên Chúa Chí Thánh cũng là một đại dương của tình yêu, dịu dàng và
thương xót. Ngài hằng đưa tay ra cho tội nhân được an lòng. Ngài mở rộng vòng
tay đón đứa con hoang đàng trở về và ban cho nó mọi phương tiện để được thanh
tẩy. Như thế, nhìn nhận sự thật, trước tiên là nhìn vào Thiên Chúa, chứ không
phải nhìn mình như là trung tâm điểm.
Rồi
dưới cái nhìn của Thiên Chúa, biết nhìn nhận mình là tội nhân, ngay cả khi
không biết cáo mình về tội gì rõ rệt. Phải khẩn trương chống lại lòng kiêu ngạo
bằng cách hạ mình như người thu thuế. Bạn có nhận xét thấy thái độ vật lý của
người thu thuế khi cầu nguyện không? Ông ta đứng xa xa, ngay cả không dám ngước
mắt lên trời, cúi đầu đấm ngực mình. Bạn cũng hãy làm như vậy trong khi bạn cầu
nguyện, đó sẽ là một thực tập cải tạo tuyệt vời. Bạn cũng thốt lên cùng những
lời như thế nhiều lần: “Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi”. Bạn cũng
có thể thêm vào mà không sợ lầm: “Xin thương xót con là kẻ kiêu ngạo. Xin dạy
con bí quyết của khiêm nhường”.
Lòng
chúng ta như là đáy sâu hang tối. Sự nhìn nhận sự thật mở ra con đường tha thứ,
mang ánh sáng xuống tận đáy sâu hang tối ấy. Ngọn đèn trên nón nhà thám hiểm
chính là ánh sáng Phúc Âm. Dây an toàn chính là Thánh Giá đưa đến Phục Sinh của
Chúa Giêsu. Mỏ neo đánh bạt mọi chướng ngại là sự thống hối. Và nhà hướng đạo
chuyên nghiệp bảo đảm chiến thắng là linh mục, thừa tác viên của ơn tha thứ.
Ánh
sáng Phúc Âm được ban cho bạn để bạn ra khỏi mù tối về chính bạn, về Thiên Chúa
và thế giới. Nếu bạn muốn lời cầu nguyện của bạn thực sự là lời cầu nguyện, bạn
hãy không ngừng tìm chân lý Phúc Âm.
Vì
đang nói tới tội và ơn tha thứ, tôi lấy thí dụ rất thông thường là có những tội
ta lấy làm khó chịu, có những tội lại không. Tất cả tuỳ thuộc cái nhìn Kitô của
ta. Mê ăn đối với người này là tội mà đối với người khác lại không. Có những
người coi cái gì về tính dục cũng đều là tội, trong khi chẳng bao giờ coi giận
hờn và xét đoán kẻ khác là lỗi nặng. Do đó, điều quan trọng là cần có sự soi
chiếu khách quan, đầy đủ và chính xác. Trong lĩnh vực này, không gì tốt hơn là
quy chiếu vào Bài Giảng Trên Núi (Mt 5-7). Bạn hãy đọc 3 chương này của Phúc Âm
Matthêu để học biết cái gì đẹp lòng Chúa, cái gì không đẹp lòng Chúa.
Thánh
giá Chúa Kitô là chỗ trung tâm nhất để sống ơn tha thứ. Ở đó, bạn khám phá được
tội lỗi của bạn dẫn tới đâu. Ở đó, bạn chiêm ngắm những gì Chúa Giêsu đã làm
cho bạn, trải qua muôn vàn khổ đau. Bạn hãy năng đến cầu nguyện dưới chân thập
giá, để tội lỗi bạn lại đó mà xin ơn tha thứ. Càng nhìn Chúa Chịu Đóng Đinh,
bạn càng khám phá thấy sự khủng khiếp của hoả ngục, đồng thời bạn cũng khám phá
được tình yêu vô biên của Thiên Chúa. Nhờ sự chiến thắng của Chúa Phục Sinh,
bạn nhận ra bí quyết của tình yêu lớn nhất.
Lòng
thống hối cứu ta khỏi mọi tội lỗi. Nhưng coi chừng, không phải là cứ nhìn vào
gương để rồi bạn tự cảm thấy mãn nguyện hay thất vọng về chính mình bạn. Có khi
bạn tự nhủ: “Tôi hài lòng về tôi, tôi không thấy tôi xấu như thế, lỗi của tôi
chẳng nặng nề chi…”. Đó là lương tâm của biệt phái! Có khi bạn lại nói: “Tôi
thất vọng lắm, tôi quá tồi tệ, tôi không ngờ tôi lại như thế, tôi thật xấu hổ…”.
Đó là lương tâm của Giuđa! Lòng thống hối đích thực chỉ nói đơn sơ: “Con là kẻ
tội lỗi, con không thể chữa mình trước mặt Chúa. Lòng nát tan, con xin Chúa thứ
tha. Con tin tưởng vào lòng thương xót của Chúa. Con cám ơn Chúa”.
Linh
mục có đó để bảo đảm cho bạn cách cụ thể ơn tha thứ của Chúa. Qua Bí tích Hoà
Giải, bạn có thể thành công trong việc nhìn nhận đúng sự thật đời mình. Nhiều
người đạt được kinh nghiệm quý báu đó. Hãy khiêm tốn để được lòng thương xót
của Chúa và được biến đổi. Ngay khi có dịp, bạn hãy đón nhận bí tích trở về
mang lại ơn tha thứ giải phóng ấy.
Đèn đỏ phải ngừng
Có
những người bị ùn tắc, không thể tha thứ và đón nhận tha thứ. Khi bị người nào
lăng nhục mà bạn nuôi trong lòng một ước muốn báo thù, thì nó sẽ trở nên một ám
ảnh làm cho ký ức bạn bị tổn thương. Nó sẽ đầu độc các tương quan của bạn với Chúa
và với tha nhân. Nó sẽ làm bạn khựng lại trong việc cầu nguyện, chẳng hạn bạn
không thể đọc cách thành thật được “xin tha thứ những xúc phạm của con, như con
cũng tha thứ cho những ai xúc phạm con”. Và có thể như thế, tận đáy lòng, bạn
thù ghét Thiên Chúa, bạn thù ghét chính bản thân bạn, bạn thù ghét mọi người!
Hãy coi chừng, đó là đèn đỏ phải ngừng lại: nguy hiểm của cái chết thiêng
liêng!
Ma
quỷ rất tài tình trong việc cầm hãm chúng ta chối từ lòng thương xót Chúa. Nó
làm cho chúng ta bỏ lời cầu nguyện khiêm tốn của mình. Chiến thuật đầu tiên của
nó là “thất vọng trắng”. Nó đẩy chúng ta đến chỗ không còn sợ tội, vì Thiên
Chúa luôn luôn tha thứ. Tại sao phải nhọc công? Sớm muộn chi ai cũng được kéo
vào trong lưới tình thương bao la của Chúa. Do đó chẳng cần sửa mình, chẳng cần
tìm ơn tha thứ, chẳng cần khiêm nhường van xin. Xưng tội ư? Không hợp thời nữa
rồi!
Chiến
thuật tiếp theo của nó là “thất vọng đen”. Nó đẩy chúng ta đến chỗ quá lưu ý
đến tội lỗi, đến đỗi không còn tin vào lòng thương xót của Chúa. Như Giuđa,
chúng ta tự kết án mình, cả đi đến tự vẫn. Thất vọng trắng hay đen đều là một
lời chửi rủa thậm tệ Thiên Chúa. Nó giam hãm chúng ta trong con người nhỏ bé
của mình, đến đỗi không còn trông cậy vào sự giúp đỡ của những người khác, kể
cả của Đấng Cứu Thế. Đó là sự giam cầm của hoả ngục.
Trái
lại, Chúa Giêsu đẩy chúng ta đến ơn tha thứ: “Nếu con tha cho kẻ khác lầm lỗi
của họ thì Cha trên trời cũng tha thứ cho con. Nhưng nếu con không tha thứ cho
người khác thì Cha trên trời cũng chẳng tha thứ cho con lầm lỗi của con đâu”
(Mt 6,14-15). Nói khác đi, để nhận được ơn tha thứ thì cũng phải có thể cho đi
sự tha thứ.
Có
phải Thiên Chúa tính toán với bạn: ‘bánh ít cho đi bánh dì trả lại’, như người
làm thương mại không? Dĩ nhiên là không. Không có vấn đề tính toán nhưng là
hiệp thông. Tôi lấy thí dụ một đứa trẻ phạm một lỗi nặng bị mẹ quở trách. Nó
bực mình hờn dỗi thu mình trong một góc. Ít giờ sau, mẹ nó bảo: “Bây giờ là
hết, mẹ tha thứ cho con, con hôn mẹ đi”. Nếu đứa bé từ chối lời mẹ và cứ tiếp
tục hờn dỗi thì cái gì xảy ra? Nó không thực sự được tha thứ, mặc dầu về phía
bà mẹ, sự tha thứ đã được cho đi. Sẽ không có gì thay đổi cho nó, bao lâu nó
không chấp nhận tha thứ và được tha thứ. Cũng cùng một sự như thế với Thiên
Chúa.
Như
vậy, bạn đừng nghĩ rằng mình sẽ được tha thứ mà cứ chồng chất tội lỗi. Bạn cũng
không được ngã lòng khi gặp phải khó tha thứ. Điều chính yếu là mở lòng bạn ra
với Chúa, để tự do nói với Ngài những gì bạn sống, dù chẳng có chi sáng chói.
Bạn có thể nói lên tất cả trong lời cầu nguyện: những niềm vui của bạn, những
khổ nhọc của bạn, những nổi loạn của bạn, những nghi ngờ của bạn, những kêu ca
và những khóc lóc của bạn. Các thánh vịnh đầy dẫy những tình cảm phàm nhân, từ
những tình cảm cao thượng nhất cho đến những tình cảm thấp hèn nhất. Nhưng
những lời nguyện tấn công, hiếu chiến đừng nhắm vào con người, mà nhắm vào
những thần trí sự dữ và các thứ quỷ: ghét tội lỗi nhưng thương tội nhân.
Bạn
cũng có thể than thở với Chúa, như Chúa Giêsu trên thập giá: “Lạy Chúa, lạy
Chúa, sao chúa bỏ con?” (Tv 21,2). Bạn cũng có thể phiền trách Chúa như Gióp
khi bị nghiền nát dưới những đau khổ khủng khiếp mà ông chẳng hiểu: “Tại sao
Chúa lôi con ra khỏi lòng mẹ?” (Job 10,18). Thiên Chúa nhẫn nại lắng nghe những
lời kêu than đau khổ. Và khi cay đắng đã được dốc cạn trước mặt Ngài thì sẽ đến
sự ngọt ngào của ơn tha thứ. Lòng thương xót của Chúa vô cùng linh hoạt hằng
theo bạn mọi lúc, để giúp bạn dễ dàng tiến bước đến “bí quyết tình yêu”. Lòng
thương xót Chúa như bà mẹ cảm nhận trong trái tim mình tất cả mọi tình cảm của
đứa con. Ngay khi bạn nương cậy vào lòng nhân lành của Chúa, bạn sẽ đón nhận
cảm giác an toàn bao la trong nội tâm.
“Con
chẳng đáng, nhưng…”
Bí
quyết xin Chúa tha thứ nằm trong phương trình đơn giản này: Tha thứ = Khiêm
nhường + Hy vọng. Con người chúng ta chẳng có công trạng gì, nhưng lại đắc tội
trong mọi sự. Bạn đừng để một phút giây nào mà không trông cậy tất cả nơi Chúa.
Hãy bám chặt lấy lòng thương xót của Chúa, vì bạn thế nào thì Chúa thương bạn
thế ấy. Bạn hãy ngắm nhìn lòng tin của viên đội trưởng trong Phúc Âm. Chúng ta
đọc lại lời kêu xin của ông trước khi rước lễ: “Lạy Chúa, con chẳng đáng rước
Chúa, nhưng xin Chúa phán một lời thì con sẽ được chữa lành”. Nếu bạn chờ khi
nào cảm thấy “xứng đáng” để cầu nguyện, để xưng tội, để rước lễ thì không biết
bạn sẽ chờ đến bao giờ! Ma quỷ là thầy dạy tuyệt hảo về sự xứng đáng, nó khuyên
bạn chạy tìm cho được sự xứng đáng, mà chính nó cũng dư biết chẳng bao giờ con
người có được.
Trái
lại, Thần Trí Chúa Kitô mạc khải cho chúng ta rằng chẳng bao giờ chúng ta xứng
đáng rước Chúa cả. Sự xứng đáng đích thực của chúng ta chính là quên việc chạy
tìm sự xứng đáng ấy để chơi trò ‘ai mất thì được’: “Kẻ nào nâng mình lên sẽ bị
hạ xuống, còn ai hạ mình xuống sẽ được nâng lên”. Bạn càng muốn thấy loại trừ
được hết tội lỗi đời bạn, bạn càng cảm thấy không xứng đáng vào Nước Chúa.
Nhưng bạn sẽ nhảy mừng vì Chúa cho bạn đầy quà tặng và ban nhưng không cho bạn
tất cả những gì bạn thiếu, để bạn được nên giống Chúa. Vì chúng ta phải chạy
tới mục đích “không phạm tội nữa” (x 1 Jn 3,3-10) là điều “không thể” đối với
loài người, nhưng lại “có thể” đối với Thiên Chúa. Chúng ta hãy để Chúa hành
động bằng những phương thế của Ngài. Bạn hãy thẳng thắn xử sự như thế và làm
sống trong bạn những lời cầu nguyện mạnh mẽ nhất để xin ơn tha thứ.
Một lời cầu nguyện khiêm tốn
Bạn
thuộc nằm lòng Kinh Cáo Mình, nhưng bạn có cân nhắc đủ từng chữ không?
“Tôi
thú nhận cùng Thiên Chúa Toàn Năng…”. Phải, bạn thú nhận tội bạn trước mặt Đấng
mạc khải cho bạn một tình yêu toàn năng có sức tha thứ. Bạn tín nhiệm vào Chúa.
Bạn biết rằng tội bạn sẽ được tha thứ, nếu bạn ăn năn thống hối trở lại cùng
Chúa.
“Tôi
nhìn nhận trước mặt anh chị em rằng tôi đã phạm tội”. Bạn chấp nhận không còn
biện minh trước mặt người khác nữa, nhưng thẳng thắn và can đảm thú nhận tội
bạn. Bạn không sợ bị kết án, vì họ là anh chị em của bạn trong Chúa Kitô. Họ sẽ
giúp bạn sửa chữa lầm lỗi của bạn.
“Trong
tư tưởng, lời nói, việc làm và những điều thiếu sót”. Cội rễ của tội nằm ở
trong lòng, trong tư tưởng. Xin Chúa tha cho bạn những tư tưởng xấu mà bạn
không muốn xua đuổi đi ngay. Xin Chúa cũng tha cho bạn những lời nói dối trá,
bạo lực, thiếu bác ái mà bạn không kiểm soát được. Xin Chúa tha cho bạn những
hành vi ích kỷ chế ngự bạn suốt bao tháng ngày. Xin Chúa tha cho bạn biết bao
quên lãng, chia trí, những cơ hội bỏ qua mà bạn đã có thể làm tốt hơn.
“Vâng,
con đã thực sự phạm tội” (đấm ngực). Bạn xác nhận trách nhiệm của bạn. Trước
mặt Chúa, bạn đã đắc tội hơn là nạn nhân. Bạn hạ mình xuống chỗ rốt hết, hổ thẹn
nhưng tin tưởng. Bạn cám ơn Chúa vì đã cho bạn có thể cậy trông vào sự tha thứ
của Chúa.
“Vì
vậy con khẩn cầu cùng Trinh Nữ Maria”. Ngoài Chúa Kitô, chỉ có một người vô
tội: “Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng con là kẻ có tội, khi nầy và
trong giờ lâm tử”. Cám ơn Mẹ đã cầu nguyện cho chúng ta là những người tội lỗi.
“Các
Thiên Thần và toàn thể các Thánh”. Một sức mạnh bao la giúp bạn chiến thắng tội
lỗi. Được một đạo binh thánh thiện như thế cổ vũ và nhờ ơn Chúa, làm sao mà lại
không hy vọng trở nên tốt hơn được?
“Và
anh chị em nữa, xin khẩn cầu cho tôi trước mặt Chúa”. Nếu bạn cậy dựa vào lời
cầu nguyện của anh chị em bạn, thì anh chị em bạn cũng phải cậy dựa được vào
lời cầu nguyện của bạn nữa. Bạn cầu nguyện cùng Chúa cho các anh chị em tội lỗi
của bạn. Xin Chúa giải thoát bạn khỏi kết án lỗi lầm của anh chị em bạn. Xin
cho bạn có một cái nhìn yêu thương giúp anh chị em bạn biến đổi.
Chúa nghiêng xuống
trên con
Chúa ơi,
buổi đầu con cầu
nguyện thầm thỉ,
sợ người ta chú ý.
Rồi con vội chạy đi,
dần dần rơi vào quên
lãng,
trong thói quen,
trong công việc.
Sức mạnh nào hơn con
thúc đẩy,
con cầu nguyện, vẫn
sợ bị chú ý.
Nhưng,
Chúa nghe con, mà con
không đáp lại.
Mạnh hơn, con nghe
tiếng Chúa vào tai:
“Con muốn Cha làm gì
cho con?’’
Chúa đã nghiêng xuống
trên con.
Con thấm đượm tình
yêu Chúa,
con không còn sợ, vì
có Chúa.
Con tìm nghe Chúa,
Đấng mở cõi lòng,
cho con thích sống,
đầy tin tưởng và hy
vọng.
Còn
tiếp