"Xin vâng như lời Sứ thần truyền"
Mùa màng bội thu, nhưng lao động lại ít, và nhiều người trong chúng ta cảm thấy như mình đang làm thêm giờ để hoàn thành mọi việc. Đồng thời, chúng ta tự chê bai mình vì quá bận rộn. Chúng ta bâng khuâng nghĩ về những người ở các nền văn hoá ít bận rộn hơn, hoặc chúng ta tự hỏi làm thế nào mà Giáo hoàng Gioan Phaolô II có thể điều hành Giáo hội, viết những thông điệp học thuật dài dòng mà vẫn cố gắng thu mình trong lời cầu nguyện.
Thật khó để dành thời gian cho những việc quan trọng, thậm chí rất dễ làm chúng ta mất thời gian. Mẹ Teresa nói, "Ngày hôm qua đã qua. Ngày mai vẫn chưa đến. Chúng ta chỉ có ngày hôm nay. Hãy bắt đầu." Hôm nay, chúng ta có 24 giờ. Dưới đây là một số nguyên tắc giúp chúng ta quản lý tốt thời gian của mình. Hãy bắt đầu.
Thời gian không phải của riêng bạn. "Chúng ta có thể tưởng tượng Đức Maria chia cuộc đời mình thành thời gian vâng lời và thời kỳ tự do không? Người không phải là tì nữ của Chúa, sống dưới sự hướng dẫn của Chúa Thánh Linh mọi lúc mọi nơi, từ đầu đến cuối sao?" Cha Wilfrid Stinissen đã viết trong "Into Your Hands, Father" (Lạy Cha, con phó linh hồn trong tay Cha). Chúng ta có nên cố gắng sống theo cùng một cách không?
Để bắt chước tì nữ của Chúa theo cách này thật khó; nó có nghĩa là dâng từng phút cho Chúa, từng phút một. Không có một thủ thuật dễ dàng nào để dâng cả cuộc đời mình cho Chúa, nhưng chúng ta có thể dành cho Ngài phút này ngay bây giờ, và phút sau đó - và hy vọng ngày hôm nay nhiều phút hơn chúng ta đã dành cho Ngài ngày hôm qua. Thái độ này là nền tảng của việc quản lý tốt thời gian của chúng ta. Đương nhiên, chúng ta chăm sóc tốt hơn những gì thuộc về người khác (x. Luca 16,14), và chúng ta càng nhận ra rằng thời gian của chúng ta thuộc về Chúa, thì chúng ta càng phải cẩn thận sử dụng nó một cách tốt đẹp.
Lịch trình của bạn phản ánh các ưu tiên của bạn. Cách bạn sử dụng thời gian (và điều này cũng đúng với số tiền của bạn) phản ánh những gì bạn coi trọng. Chúng ta thường nói rằng chúng ta không có giờ cho những việc trong khi chúng ta thực sự muốn rằng điều gì đó khác quan trọng hơn đối với chúng ta. Chúng ta có thể nói: "Tôi không có thời gian đi chơi tối nay vì ngày mai tôi phải làm việc sớm", nhưng ý của chúng ta thực sự là "Tôi chọn không đi chơi tối nay. Thay vào đó, tôi chọn trở thành một người lớn có trách nhiệm và một nhân viên tốt, bởi vì điều đó quan trọng hơn đối với tôi." Không phải ai cũng đưa ra lựa chọn đó. Nhiều người đưa ra cam kết và không tuân theo; họ trốn tránh nhiệm vụ của mình và dành thời gian của họ theo những cách mà bạn không thể tưởng tượng được.
Cân nhắc cách bạn sử dụng thời gian: Bạn làm gì với thời gian mà bạn cho là bắt buộc? Bạn sẵn sàng đẩy sang bên nào? Trả lời những câu hỏi này và bạn sẽ thấy những ưu tiên thực sự của mình. Nếu bạn không thích những gì bạn thấy, hãy thay đổi.
Ngẫu nhiên coi đây là những lựa chọn có thể giúp giảm bớt sự thất vọng. Tôi có thể nói rằng tôi không có thời gian cho việc gì đó bởi vì tôi "phải nấu ăn". Tôi dành nhiều thời gian để lên kế hoạch cho bữa ăn, kiểm kê hàng hóa, mua sắm hàng tạp hóa, chuẩn bị bữa tối và rửa bát, và tôi có thể cảm thấy như một nô lệ trong bếp của mình. Nhưng tôi không phải là nô lệ; Tôi đang thực hiện một sự lựa chọn. Chúng tôi có thể có bỏng ngô cho bữa tối. Chúng tôi có thể đói. Đó là những lựa chọn và tôi không thích chúng. Tôi biết mình muốn gia đình mình ăn uống như thế nào, và tôi chọn nhận những công việc cần thiết để nuôi sống gia đình theo cách mà tôi nghĩ là quan trọng. Với thái độ này, tôi vẫn đang làm những công việc cũ, nhưng tôi rất vui khi làm được chúng.
Làm những việc quan trọng trước. Nếu điều gì đó quan trọng với bạn và bạn không thể tìm thấy thời gian để thực hiện, bạn có thể giải quyết vấn đề này bằng một trong hai cách. Một là quyết định rằng nó không thực sự quan trọng và để nó qua đi. Cái khác là làm trước. Bạn có thể nói: "Tôi muốn cầu nguyện nhiều hơn (hoặc đọc một cuốn sách dài, hoặc dành thời gian cho gia đình, hoặc tập thể dục thường xuyên). Tôi có tất cả những thứ này đến hạn vào ngày mai, và tôi sẽ cố gắng hoàn thành chúng sớm để tôi có thời gian cầu nguyện (hoặc bất cứ điều gì)." Đây là một ý tưởng hay, nhưng không chắc sẽ hiệu quả. Tại sao? Thông thường, công việc mở rộng để lấp đầy thời gian được phân bổ và không thể hoàn thành sớm - và khi đó bạn sẽ không cầu nguyện. Hầu hết chúng ta nhận thấy rằng chúng ta đạt được hiệu quả bùng nổ vào phút cuối khi thời hạn sắp đến. Thay vì cảm thấy bẽn lẽn về điều này, hãy tận dụng nó. Trước tiên hãy cầu nguyện, hoặc dành một giờ để đọc, hoặc đi tập thể dục - hãy làm điều này trước. Khi bạn đã hoàn thành, hãy để áp lực thời hạn hoàn thành mọi thứ khác.
Lên kế hoạch. Khi bạn hoàn thành công việc trong ngày cho một dự án cụ thể, đừng chỉ dừng lại. Nếu nhiệm vụ đầu tiên trong ngày của bạn là tìm ra những việc cần làm, bạn đã đánh mất động lực mà lẽ ra bạn có thể có. Thay vào đó, hãy biến đây thành nhiệm vụ cuối cùng trong ngày của bạn, chuẩn bị cho ngày hôm sau. Suy nghĩ về những gì cần phải làm tiếp theo và khi nào bạn sẽ làm điều đó. Đặt những công việc đó vào lịch của bạn hoặc tạo danh sách việc cần làm và đặt nó ở nơi bạn sẽ tìm thấy. Trước khi đi ngủ, hãy xem qua lịch trình và danh sách việc cần làm cho ngày mai và suy nghĩ trong ngày. Khi bạn bắt đầu làm việc trở lại, bạn sẽ bắt đầu với sự tập trung và có chủ đích, và bạn sẽ ít lãng phí thời gian hơn cho việc định hướng.
Hành động kịp thời. Một người bạn của tôi dạy các con của cô ấy rằng sự vâng lời là điều cần thiết; những đứa trẻ làm theo lời mẹ nhưng rất chậm chạp và không nghe lời. Trong Chuyển đổi sâu sắc/Lời cầu nguyện sâu sắc, Cha Thomas Dubay lưu ý rằng Đức Maria đã "vội vàng" đến thăm Elizabeth; noi gương Mẹ Maria, khi có việc gì cần làm, chúng ta nên làm kịp thời. Có lẽ đêm qua tuyết rơi, và tôi biết mình nên dọn đường lái xe. Có lẽ đã muộn và tôi mệt, nhưng việc chuẩn bị đi ngủ có vẻ như còn rất nhiều việc. Có lẽ tôi có một dự án mới cho công việc và tôi cảm thấy không muốn thực hiện nó. Tôi có thể thở dài, than thở và chờ đợi một động lực nào đó để đẩy tôi ra khỏi chiếc ghế dài. Hoặc tôi có thể đứng dậy và làm điều đó.
"Tất cả thời gian dành cho bạn", tác giả của Cloud of Unknowing viết, "người ta sẽ hỏi bạn rằng bạn đã sử dụng nó như thế nào". Và chúng ta sẽ nói gì? Rằng chúng ta đã dành nhiều thời gian để nói về mức độ chúng ta không muốn thực hiện một nhiệm vụ cụ thể và tìm cách tránh làm nó?
Chấp nhận sự gián đoạn. Phục tùng ý muốn của Chúa có nghĩa là chấp nhận mọi thứ Ngài cho phép. Cách đây vài năm, khi tôi còn là một sinh viên mới tốt nghiệp toàn thời gian, làm 3 công việc và làm thêm một số công việc dạy kèm riêng, tôi đã có thói quen bắt đầu ngày mới của mình với lời cầu nguyện này: "Lạy Chúa, Chúa biết con hơn là con biết con. Hôm nay con cần phải làm những gì. Chúa biết con hơn là con biết, những điều này quan trọng như thế nào. Người biết những hậu quả mà con sẽ phải đối mặt nếu con không hoàn thành chúng hoặc nếu con hoàn thành chúng muộn. Ngài biết hôm nay con có bao nhiêu thời gian, thời hạn của con là bao nhiêu, con sẽ phải đối mặt với những gián đoạn bất ngờ nào, con đã ngủ bao nhiêu đêm qua..." và tôi sẽ tiếp tục như vậy, trút bỏ những bất an cho đến khi tôi tin rằng Chúa thực sự biết. Ngài sẽ kiên nhẫn lắng nghe. Và sau đó tôi hít thở sâu và thay vì xin bất cứ điều gì, tôi sẽ nói: "Con tín thác nơi Ngài!".
Một số điều đã không diễn ra như tôi hy vọng. Tôi đã mất nhiều giờ làm việc hiệu quả khi tôi bị ốm, khi tôi bị kẹt xe trên đường đi làm, khi mọi người không có mặt trong các cuộc hẹn, khi máy tính của tôi hoạt động không hiệu quả. Nhiều dự án của tôi đã không được hoàn thành tốt như tôi mong muốn. Mẹ Teresa đã viết: "Bây giờ tôi thực sự vui mừng khi điều gì đó không diễn ra như tôi mong muốn - bởi vì tôi thấy rằng Ngài muốn sự tin tưởng của chúng ta - đó là lý do tại sao trong sự mất mát, chúng ta hãy ngợi khen Chúa như thể chúng ta đã có được tất cả." Nếu điều gì đó thực sự quan trọng, Chúa sẽ vó cách; nếu Người không có cách, thì việc ấy không thể thực sự quan trọng. Nếu tôi buồn vì điều gì đó không hoạt động như tôi mong đợi, đó là vì tôi chưa hoàn toàn phục tùng Chúa.
Cầu nguyện. Phía trên lối vào một nhà nguyện gần nơi tôi sống có một câu ngạn ngữ, "Cầu nguyện cần có thời gian. Các vị thánh cầu nguyện và hoàn thành nhiều việc hơn trong thời gian ngắn hơn". Thật đáng sợ khi dành cho Chúa chút thời gian của chúng ta, đặc biệt là thời gian tốt nhất của chúng ta, khi chúng ta cần phải làm rất nhiều việc. Nhưng khi chúng ta nhớ rằng thời gian của chúng ta thuộc về Người, các dự án của chúng ta không phải của chúng ta mà là của Người, chúng ta có thể tin tưởng rằng Người sẽ cho chúng ta thời gian chúng ta cần để làm những gì Ngài muốn. Dành thời gian cầu nguyện với Ngài là một hành động tin tưởng.
Thật vậy, Người thường đáp lại một cách hào phóng. Nhiều người, bao gồm cả tôi, nhận thấy rằng khi chúng ta cầu nguyện vào cơ hội đầu tiên trong ngày, thời gian làm việc của chúng ta thường tập trung hơn, ít bị phân tâm hơn và nói chung là hiệu quả hơn.
Nhưng không phải lúc nào cũng vậy. Khi chúng ta thấy mình dễ dàng tập trung, chúng ta có thể biết ơn về năng suất của mình, coi đó như một món quà. Khi thấy mình dễ bị phân tâm, chúng ta có thể trở lại với công việc hiện tại một cách bình an bất cứ lúc nào chúng ta cần, giống như chúng ta được dạy phải làm khi cầu nguyện, tin tưởng rằng Chúa đang ban chính xác những gì chúng ta cần. Như Mẹ Teresa nhắc nhở chúng ta, "Chúa đã không kêu gọi tôi được thành công; Người kêu gọi tôi phải trung thành".
An Bình. Chúng ta có thể cảm thấy rằng không có đủ giờ trong ngày hoặc chúng ta có quá nhiều việc phải làm. Nhưng trên thực tế, chính Chúa đã ban cho chúng ta nhu cầu về thức ăn và giấc ngủ, những hộp thư đến bùng nổ, những đứa trẻ cáu kỉnh, những ông chủ hay đòi hỏi và những người bạn thiếu thốn. Chính Chúa đã ban cho chúng ta gia đình và công việc, trách nhiệm và ơn gọi. Và chính Chúa là người đã tạo ra 24 giờ một ngày. Nếu trước hết chúng ta tìm cách làm theo ý muốn của Người, chúng ta sẽ thấy rằng chúng ta có chính xác thời gian mà chúng ta cần.
Mary C. Tillotson