ĐTC
khuyên các bạn trẻ Palermo hãy là những người năng động tìm kiếm Chúa,
hãy dám mơ ước và dấn thân phục vụ. Các bạn trẻ là những người xây dựng
tương lai bằng sự quảng đại, dấn thân, can đảm của họ.
Hoạt động
cuối cùng của ĐTC trong chuyến viếng thăm tại Sicilia là gặp gỡ và đối
thoại với các bạn trẻ tại Quảng trường Politeama vào khoảng 5 giờ chiều
thứ bảy 15.09.2018. Trong buổi gặp gỡ này, ĐTC đã trả lời 3 câu hỏi được
các bạn trẻ đưa ra.
Câu hỏi thứ nhất: Làm sao để nghe tiếng Chúa và đáp trả một cách chín chắn?
ĐTC đã đưa ra 4 việc các bạn cần làm để nghe được tiếng Chúa đúng đắn, đó là: Bước đi, tìm kiếm, ước mơ và phục vụ.
Việc thứ nhất: Bước đi
ĐTC
nói với các bạn trẻ rằng người ta không lắng nghe Chúa khi ngồi trên
ghế bành tiện nghi. Nếu ngồi một chỗ thì sẽ bị “nhiễu sóng”, không nghe
rõ được Lời Chúa, vì Lời Chúa thì năng động. Do đó, người ta khám phá ra
Thiên Chúa khi họ bước đi, chứ không phải khi ngồi chờ đợi điều gì đó
xảy ra như một phép thuật trong cuộc sống. Trong Thánh kinh, Chúa luôn
kêu gọi những người trẻ và thích nói với người trẻ đang trên hành trình –
hai môn đệ trên đường Emmaus – hoặc là khi người ta đang bận rộn – vua
Đavít, khi ông đang chăn đàn gia súc còn các anh của ông lại đang thoải
mái ở nhà. Thiên Chúa chống lại sự lười biếng và Người thích những hoạt
động.
Việc thứ hai: Tìm kiếm
Những
hoạt động này không phải là chuyển động bên ngoài nhưng là chuyển động
của con tim. Như Samuel, ngày đêm ở trong đền thờ, nhưng lại luôn di
chuyển, bởi vì cậu ta không bị chìm ngập trong các công việc nhưng là
tìm kiếm. Bước đi và tìm kiếm. ĐTC nhấn mạnh: “Chúa nói với người tìm
kiếm. Ai tìm kiếm, thì bước đi. Khi tìm kiếm thì người ta ở trong trạng
thái lành mạnh; khi cảm thấy mình đã đến nơi, nhất là đối với chúng con,
đó là một thảm kịch.”
Tìm Chúa ở đâu?
Lời của Chúa Giêsu:
“Các con hãy tìm và sẽ gặp.” (Lc 11,9). Nhưng tìm ở đâu? ĐTC nói: “Không
phải là trên điện thoại di động! Những lời mời gọi của Chúa không gửi
đến trên các điện thoại. Cũng không phải là trên tivi, nơi mà Chúa không
làm chủ một kênh truyền hình nào. Và cũng không ở trong tiếng nhạc chát
chúa hay đều đều mê hoặc; ở đó đường điện thoại nối với trời bị cắt đứt
giữa chừng. Chúa cũng không được tìm kiếm trước tấm gương, nơi mà chúng
con cô đơn một mình và có nguy cơ bị thất vọng khi thấy chính mình.
Đừng tìm Chúa trong căn phòng nhỏ, nơi chúng con đóng kín mình và nghĩ
về quá khứ hay lang thang với những ý nghĩ trong một tương lai không
biết được.”
Chúa nói trong các mối tương quan
ĐTC nhắn nhủ
các bạn trẻ đừng khép kín mình, nhưng hãy có tương quan với Chúa, tin
tưởng và tín thác nơi Người. ĐTC nói: “Hãy tìm Chúa trong cầu nguyện.
Các con sẽ hiểu rằng Chúa Giêsu tin vào các con hơn là các con tin vào
chính các con; các con sẽ hiểu rằng Người yêu các con hơn các con yêu
chính mình. Các con hãy cố gắng đi ra khỏi chính mình: Người chờ đợi các
con ở đó, ở tại cánh cửa của trái tim. Các con hãy chia sẻ những kinh
nghiệm mạnh mẽ.”
Tiếp đến, ĐTC mời gọi các bạn trẻ hãy sống thành
Giáo hội: “Các con hãy họp thành nhóm, hãy lao vào điều tốt đẹp mà
không sợ hãi: đó là một cuộc đi bộ, một chuyến hành hương, những cuộc
gặp gỡ cầu nguyện, một sự phục vụ những người khốn khổ. Cha Puglisi,
“khi làm thành Giáo hội”, đã dạy cách chia sẻ, dạy công bình, dạy Tin Mừng và đưa các thanh thiếu niên ra khỏi thế giới ngầm. Bởi vì Tin mừng
là trường học của cuộc sống, là cuộc thám hiểm kỳ diệu của tình yêu, là
bản đồ kho báu của sự sống.”
ĐTC mời gọi các bạn trẻ ra khơi, dấn
thân vào đời sống với lời mời gọi của Chúa Giêsu: “Hãy theo Ta!”. Chúa
gọi các bạn trẻ hãy đi ra xa bờ: đừng hài lòng ngắm nhìn chân trời! Hãy
bước vào cuộc đời. Chúa không muốn các bạn trẻ ở đàng sau hậu trường
ngắm nhìn người khác hoặc ngồi trên bục để phê bình, nhưng bước ra sân
khấu. Hãy tham gia vào cuộc chơi! Đừng sợ mình sẽ trở thành một kẻ ngốc
nghếch? Hãy kiên nhẫn! ĐTC nói: “Bị mất mặt không phải là bi kịch của
cuộc sống. Bi kịch của cuộc sống đó là không dám tham gia, không dám
trao tặng cuộc sống”! Tốt hơn là đi vào những giấc mơ đẹp với sự ngốc
nghếch hơn là trở thành những người hưu trí chọn cuộc sống yên tĩnh.
Việc thứ ba: hãy dám mơ
Chúa
đã gọi Samuel vào ban đêm. Và với Giuse cũng thế, vào ban đêm, trong
giấc mơ, nhận ra tiếng Chúa. Thế này! ĐTC nói: “Để lắng nghe tiếng Chúa,
bên cạnh việc bước đi và tìm kiếm, cần biết mơ. Các con đừng dập tắt
những giấc mơ, những giấc mơ thật, những giấc mơ vĩ đại mà chúng con mơ
với đôi mắt mở to. Hãy mơ với trái tim mở rộng và để Chúa đi vào trái
tim chúng con.
Việc cuối cùng giúp chúng ta ở cùng tần số với Chúa đó là phục vụ
ĐTC
nói: “Dường như là nhiều quá: người ta nói rằng người trẻ ngày nay muốn
được tự lập, không muốn nghe nói về phục vụ, về tình nguyện. Cha không
tin như thế, bởi vì phục vụ thêm hương vị cho cuộc sống, giúp người ta
cảm thấy sống động. Cần đề ra sự phục vụ với lòng can đảm và nhớ rằng ai
không sống để phục vụ thì không phục vụ để sống. Phục vụ thì không đánh
mất thời giờ, không phải với khuôn mặt chảy dài, bởi vì họ làm như một
người chủ, trong trái tim họ không có sự buồn chán, không có những
khoảnh khắc khủng hoảng nhưng là những chân trời rộng mở của tình yêu,
gương mặt và tiếng nói của người khốn khổ. Khi phục vụ người ta chú ý
đến tiếng nói của tình yêu, là tiếng nói của Thiên Chúa. Như thế, bước
đi, tìm kiếm, mơ, và phục vụ! Các con đừng sợ! Chúa làm cho mình sống
động. Các con sẽ nghe tiếng của Người; Người không hét to nhưng nói với
các con tim không mê ngủ, không bị gây mê.
Câu hỏi thứ hai: Đón tiếp và nhân quyền quan trọng thế nào đối với một Kitô hữu?
ĐTC
nói: “Sicilia, trung tâm của Địa Trung Hải, luôn là đất của gặp gỡ. Đó
không chỉ là một truyền thống văn hoá tốt đẹp, nhưng là một sứ điệp đức
tin. Bởi vì đức tin được xây dựng trên sự gặp gỡ.” Thiên Chúa đã bước
xuống trần gian, muốn gặp và cứu độ chúng ta như một dân tôc, chứ không
như những cá nhân. Do đó, ĐTC nhấn mạnh: “Đối với chúng ta, tha nhân,
phẩm giá của họ, sự đón tiếp, tương trợ, không phải là những thiện ý của
người được giáo dục nhưng là đặc điểm riêng biệt của người Kitô hữu.”
Kitô hữu tin rằng Thiên Chúa đã làm người và do đó, yêu thương con
người, mỗi con người, chính là yêu Chúa… ĐTC nói: “Điều mà ngày nay còn
thiếu, còn đói khát, đó là tình yêu: không phải là tình yêu cảm tính
trên các show truyền hình nhưng là tình yêu cụ thể của Tin Mừng.”
ĐTC
nhắc đến sự đơn giản của đức tin: “Thiên Chúa yêu thương ai trao tặng
với sự vui tươi.” (2Cr 9,7). Thiên Chúa yêu thương ai trao tặng: để sống
người ta không thể chỉ phân biệt, nhưng cần tham gia vào, cần sống với
người khác. “Người ta không giải thích cuộc sống nhưng là sống”, một tác
giả có tiếng của miền đất này đã viết như thế. Nó đúng hơn nữa đối với
đời sống Kitô giáo. Câu hỏi đầu tiên được đặt ra là: Tôi có dùng các tài
năng của tôi không? Tôi có thời giờ dành cho người khác không? Tôi có
thực hiện một tí yêu thương cụ thể trong các ngày sống của tôi không?
ĐTC
nhấn mạnh đến sự hợp nhất tương trợ, tạo nên một mạng liên kết thật sự
để kiến tạo tương lai, chứ không phải các mạng ảo xã hội và các bạn trẻ
là những người xây dựng các mạng này và là người kiến tạo tương lai. ĐTC
nói: “Điều này có nghĩa là khởi đi từ những giấc mơ và những dự án lớn,
khởi đi từ tha nhân, không hài lòng với những nhu cầu hiện tại. Nó có
nghĩa là không xây dựng trên cái ‘tôi’, nhưng trên cái ‘chúng ta’; từ bỏ
lối luận lý ‘của tôi’: các mối quan tâm của tôi, các lợi ích của tôi,
thời gian của tôi… Người ta không chuẩn bị tương lai với tất cả những
nhu cầu riêng tư hôm nay.”
Những người kiến tạo tương lai cần
biết nói không: không với bức tường của sự im lặng. Nói không với tư duy
của bọn mafia, với sự bất hợp pháp và sự phi pháp, những chất độc ăn
mòn của phẩm giá con người. Nói không với mọi thứ bạo lực: những người
sử dụng bạo lực không phải là con người. ĐTC đặc biệt yêu cầu các bạn
trẻ: “Các con hãy hứa với cha rằng sẽ không có bất cứ sự bắt nạt ức hiếp
nào từ các con. Nếu các con bắt nạt ức hiếp thì các con không phải là
những con người, mà là những kẻ hèn nhát. Người mạnh mẽ không sử dụng
bạo lực bằng miệng, bằng tay và ngay cả bằng tư tưởng. Hãy hứa với cha:
không bao giờ sử dụng bạo lực, không bao giờ bắt nạt ai!” Cuối cùng,
chúng ta cần những con người thật sự, những người tố cáo sự phi pháp và
bóc lột, những người sống các mối tương quan tự do và giải phóng, những
người yêu thương người yếu đuối nhất và say mê sự hợp pháp, tấm gương
của sự chân thật nội tâm.
Câu hỏi cuối cùng: Làm sao sống như những người trẻ tại mảnh đất này?
ĐTC
gọi các bạn trẻ là “những ánh bình mình của niềm hy vọng” vì từ họ, hy
vọng sẽ bừng lên ở Palermo, ở Sicilia, ở Italia, trong Giáo hội. Để được
như thế, các bạn trẻ con hãy có trái tim trẻ trung, tràn đầy hy vọng,
khi chiến đấu để không cảm thấy già cỗi, không đầu hàng trước luận lý
không thể tha thứ, lối luận lý đang lan tràn mà theo đó không có ơn cứu
độ trên trái đất này. Không! Nói không với chủ thuyết tiền định và nói
có với niềm hy vọng Kitô gíao. Nói không với sự cam chịu. Nói không với
việc câm nín trước những kẻ muốn chúng ta phải câm miệng. Có một sứ vụ
cần thực hiện, một ơn gọi cần hiện thực: trở thành những người mạnh mẽ
mang niềm hy vọng phục sinh, bình minh của hy vọng.
Hãy khơi dậy
niềm mong đợi về một tương lai của con cái tự do. ĐTC giải thích: “Để
làm điều này, các con hãy nuôi dưỡng nơi các con điều mang đến hy vọng:
Tin Mừng, sự dấn thân cho tha nhân và cho nền văn hoá… Việc đọc nhiều
rất là quan trọng, đừng hài lòng với các khẩu hiệu mà truyền hình và các
mạng xã hội ném cho các con: nó nói về cái bao tử, chứ không nói về trí
óc và con tim.
ĐTC kết thúc: Thật là đẹp khi nhìn thấy một Giáo
hội với những người mang tin vui mừng về hy vọng, niềm hy vọng chiến
thắng tội lỗi và sự chết. Chúng ta hãy cùng nhau mơ ước và sống một Giáo
hội hy vọng, không đẩy ai ra bên ngoài, một Giáo hội được linh động bởi
tình yêu, xây dựng những tương quan mang lại phúc lợi cho tất cả, một
xã hội vạch trần sự ác. Các con hãy thắp lên các ước mơ của các con:
bình minh của tất cả sẽ rực sáng hơn.
Hồng Thuỷ