PHÊRÔ JULIANÔ EYMARD: VỊ THÁNH SAY YÊU THÁNH THỂ
... Cha Eymard đã âm thầm từ giã Monteynard để vào Nhà Tập Dòng Đức Mẹ ở Lyons. Hai chị của Cha bắt gặp Cha dọc đường, nhưng Cha vẫn cương quyết bước đi mặc cho Chị Marianne phải ngất đi trong tay Chị Annette Bernad, bất chấp sự luyến tiếc não nề của giáo dân tại Monteynard.
Cha Dòng Đức Mẹ
Ngày 20-8-1839, Cha Colin đã đón tiếp Cha Eymard vào Dòng Đức Mẹ. Cha đã tham dự kỳ tĩnh tâm toàn dòng năm ấy từ 28-8 đến 3-9 tại Belley. Cha đã giữ mãi lòng sốt sắng của kỳ phòng này trong suốt thời gian Nhà Tập ở Lyons. Chúa Nhật 16-2-1840, Cha Eymard đã tuyên khấn để trở thành tu sĩ chính thức Dòng Đức Mẹ.
Liền sau đó, ngài được bổ nhiệm làm Linh hướng Chủng viện Belley. Cha đã giữ chức vụ này cho đến tháng 9-1844. Người ta đã công nhận Cha là vị linh hướng lỗi lạc nhất tại trường này, và các chủng sinh yêu kính ngài như cha ruột. Ngài đã nhiệt tâm cổ vũ lòng tôn sùng Đức Mẹ nơi các chủng sinh và tạo ra một sinh khí mới cho chủng viện. Sau đó, ngài lại được giao phó trọng trách làm Giám tỉnh Lyons. Ý thức được trách nhiệm nặng nề, ngài càng ra sức ăn ở khiêm nhường hiền hậu và xin các chị thêm lời cầu nguyện cho ngài.
Vào Chúa Nhật trong Chúa Nhật kính Mình Máu Thánh Chúa ngày 25-5-1845, Cha Eymard được Cha xứ Thánh Phaolô nơi có Dòng Đức Mẹ mời mang Mình Thánh Chúa khi rước kiệu. Dịp này, Cha Eymard đã được ơn sùng mộ Phép Thánh Thể cách đặc biệt.
Ngài viết: “Ngày 25-5, Lễ Mình Máu Thánh Chúa, tôi được đặc ân mang Mình Thánh Chúa tại Nhà thờ Thánh Phaolô và linh hồn tôi được một ân lộc to lớn do việc này. Hồn tôi được thấm nhuần lòng tin yêu Chúa Giêsu trong Bí tích thần diệu. Hai giờ mà tôi coi như một khoảnh khắc vắn vỏi. Tôi đặt dưới chân Chúa cả Giáo Hội, cả nước Pháp, các người Công giáo, Dòng Đức Mẹ và bản thân tôi. Tôi nức nở khóc ròng! Tim tôi nát tan như ở trong máy ép rượu nho. Vào lúc ấy, tôi ao ước có mọi trái tim trong trái tim tôi! Có nhiệt huyết của Thánh Phaolô!
“Tôi hứa cùng Chúa. Kể từ đầu tháng này, tôi được cảm thấy cuốn theo Chúa. Chưa bao giờ tôi cảm thấy mãnh liệt như vậy. Sự thu hút ấy gợi cảm hứng cho tôi trong khi giảng, trong việc làm linh hướng, để đưa cả thế giới về tìm bíêt và yêu mến Chúa chúng ta; để chỉ còn giảng về Chúa Giêsu Kitô, Chúa Giêsu Thánh Thể. Tôi đã làm như thế nhiều lần, cả trong khi giải tội, trong khi giảng thuyết, và Chúa đã chúc lành - điều tôi đã hết lòng và hết linh hồn hứa cùng Chúa - đó là một quyết tâm vững chắc. Từ nay nó sẽ là đối tượng của việc cầu nguyện và cam kết của tôi.
“Tôi đã xin Chúa ban cho tôi được tinh thần trong các thư của Thánh Phaolô, ngài rất yêu Chúa Giêsu Kitô. Từ hôm nay, tôi sẽ đọc các thư ấy, ít là mỗi ngày một chương. Tôi đã nhận Thánh Phaolô làm đấng bảo hộ và bổn mạng cho loại công tác tông đồ này và tôi đã xin Đức Mẹ cho tôi đạt được tinh thần của Con Chí Thánh Mẹ, và làm cho Người hiện thân nơi tôi.
“Lạy Thiên Chúa của con, hạnh phúc biết bao nếu con nghe được từ miệng Chúa những lời Chúa nói với Thánh Tôma Tíên sĩ: Con đã nói rất khéo về Cha! Lạy Thiên Chúa của con, Chúa biết lời kinh con đọc trong cuộc khải hoàn của Chúa: Lạy Cha, Cha ở trên trời... Con sẽ đọc kinh ấy nhiều lần... Ôi kinh ấy làm nhiều ích cho con...”.
Ý hướng trở nên Tông đồ Thánh Thể của Cha Eymard đã bắt đầu rõ nét từ biến cố này.
Tháng 12-1839, Cha được bổ nhiệm làm Tổng Giám đốc Dòng Ba Đức Mẹ. Trong vai trò này, Cha đã làm cho Hội dòng bành trướng mau lẹ. Đến tháng 9-1846, Cha được đặt làm Tổng Kinh Lược toàn Dòng Đức Mẹ. Sau 4 năm làm Tổng Kinh Lược, ngài được Bề trên đặt làm giáo tập thay thế cho vị giáo tập vừa lâm bệnh nặng. Chỉ sau 1 năm, ngài lại được đổi về làm Bề trên tại Đại học La Seyne sur Mer.
Tông đồ Thánh Thể
Trong thời kỳ làm giáo tập, vào Thứ Ba ngày 21-1-1851, khi cầu nguyện tại Đền Đức Mẹ Fourviere, ngài được “ơn thiên triệu” lập Dòng Thánh Thể. Ngài được Đức Mẹ cho thấy sự thờ ơ lãnh đạm của con người đối với Chúa Giêsu hiện diện thực sự trong Bí tích Thánh Thể. Ngài nhận ra có nhiều dòng tu đã được thành lập để tôn kính các mầu nhiệm khác nhau của cuộc đời Chúa, nhưng chưa có một dòng nào được thành lập để suy tôn mầu nhiệm Chúa ngự thật trong Bí tích Thánh Thể, mầu nhiệm cao cả nhất trong đạo. Từ đó, ước nguyện hiến thân trọn đời cho việc cổ vũ lòng tôn sùng Chúa Giêsu Thánh Thể trở nên rõ nét hơn nơi ngài.
Chúa hiểu thấu ước nguyện của Cha Eymard, nên tháng 9-1851, Cha được chỉ định để phụ trách Hội Chầu Thánh Thể tại Toulon, một công việc đúng như ước nguyện sâu thẳm nhất nơi ngài. Vì thế, ngài đã đem hết tâm trí chỉ chu toàn nhiệm vụ và gặt hái những kết quả kỳ diệu. Ngay sau khi nghe bài giảng đầu tiên của ngài về Phép Thánh Thể, một hội viên ở Toulon đã thốt lên: “Đây quả là con người mà chúng tôi đang mong muốn”.
Vì lòng ước ao muốn luôn được chiêm ngắm Chúa Giêsu Thánh Thể, khi ở La Seyne, Cha Eymard đã đục một lỗ nhỏ ở vách ngăn giữa phòng Cha và Nhà nguyện để Cha có thể chiêm ngắm Nhà Tạm luôn. Cha đã gặt hái được những thành quả tông đồ tại đây còn hơn cả tại Belley bội phần. Bí quyết của Cha là làm mọi việc dưới chân Nhà Tạm Chúa Giêsu Thánh Thể.
Ngày Thứ Hai 18-4-1853 là một ngày nghỉ ở Đại học La Seyne. Các cha và sinh viên đều đi chơi. Cha Eymard dâng lễ trễ hơn mọi ngày, và trong lúc cám ơn sau Thánh lễ, Cha đã được ơn soi sáng đặc biệt có ảnh hưởng sâu đậm trong cuộc đời còn lại của Cha. Cha bày tỏ việc này trong thư viết cho Bà Tholin Bost ở Tarare như sau:
“Ngày 18-4, trong khi cám ơn sau Thánh lễ, bỗng nhiên tôi có cảm giác mạnh về lòng biết ơn và yêu mến Chúa Giêsu, và kết quả là tôi thưa với Chúa: ‘Con làm được điều gì vĩ đại cho Chúa?’ Một ý tưởng ngọt ngào êm đềm, nhưng cũng mạnh mẽ, làm cho tôi hạnh phúc nghĩ đến việc tận hiến chính mình cho việc phụng sự Bí tích Thánh Thể, xin phép được làm việc này, tìm ra đường hướng duy trì và phát huy công việc quan trọng là Chầu liên tiếp và thúc bách thành lập Dòng Thánh Thể. Con ơi! Đó chẳng là một ý đẹp sao? Kể từ ngày lập Giáo Hội đến nay, Bí tích Thánh Thể chưa có một Dòng riêng, chưa có đoàn danh dự hầu can, chưa có triều đình, chưa có một gia đình nào, như các mầu nhiệm khác của Chúa đã từng có những hội dòng để tôn vinh và rao giảng các mầu nhiệm ấy, lại không phải là chuyện ngạc nhiên sao? Cha thấy như mình đang muốn hy sinh cho Chúa Giêsu trong Phép Thánh Thể”.
Sau này, trước khi qua đời ít ngày, Cha Eymard đã tâm sự với một người bạn: “Ngày 18-4-1853, tôi đã thề hứa với Chúa là sẽ tận hiến trọn đời để thành lập Dòng Thánh Thể. Tôi cam kết với Chúa là không gì có thể cản trở tôi được, dù phải ăn đất đá, hay phải chết thảm thương cùng cực đến mức độ nào đi nữa, tôi cũng sẽ chẳng từ nan. Viên đá nền tảng của Dòng Thánh Thể đã được đặt xuống từ ngày đó”.
Với tâm tình vâng phục Mẹ Hội Thánh, Cha Eymard đã nhờ Cha Jandel là Bề trên Cả Dòng Đaminh đệ trình lên Toà Thánh dự án lập Dòng Thánh Thể. Ngày 29-6-1853, Đức Thánh Cha Piô IX nhận định: “Đây là một tư tưởng hết sức cao cả, nếu thực hiện được. Ta sẽ hết lòng ủng hộ”.
Khi Cha Touche có dịp đi Rôma, Cha Eymard lại nhờ ngài trình lên Đức Thánh Cha thỉnh nguyện thư thành lập Dòng Thánh Thể với những nét đại cương về quy luật của Dòng. Cha Touche đã được yết kiến Đức Thánh Cha Piô IX ngày 27-8-1855. Sau khi đọc qua thỉnh nguyện thư của Cha Eymard, Đức Thánh Cha nói: “Ta tin chắc đây là công cuộc phát xuất từ Thiên Chúa. Giáo Hội rất cần một công cuộc như vậy. Phải dùng mọi cách để người ta nhận biết và tôn thờ Phép Thánh Thể”. Ngài còn lặp lại: “Đây quả là công cuộc của Chúa và Ta cũng mong muốn công cuộc này. Nhưng hiện nay, Ta chưa châu phê được, trong tương lai Ta sẽ châu phê”.
Thánh ý Chúa đã tỏ tường qua nhận định của Đức Thánh Cha. Để có thể dâng trọn tâm lực cho việc lập Dòng Thánh Thể, Cha Eymard buộc lòng phải xin tháo lời khấn trong Dòng Đức Mẹ mà Cha hằng yêu mến. Cha Bề trên Cả Dòng Đức Mẹ bấy giờ là Cha Fabre đồng ý và hứa sẽ ban phép chuẩn cho Cha Eymard bằng một văn thư chính thức. Trong thời gian chờ đợi, Cha Eymard đã góp phần tu chỉnh Thủ Bản và Quy Luật của Hội Dòng Ba Đức Mẹ và thay thế vị giám đốc đệ tử vắng mặt ít ngày. Sau đó, Cha Eymard về Lyons, và ở đây ngài gặp phải sự chống đối mãnh liệt của Hội đồng Dòng. Vì vậy, ngài đã xin Bề trên Cả tạm giữ lại phép chuẩn. Ngày 1-5-1856, ngài lên Paris tĩnh tâm và bàn hỏi thêm.
Theo lời khuyên của Đức cha Địa phận Bouillerie, Cha Eymard đã trình bày sự việc với Đức cha Sibour là bà con và Giám mục Phụ tá ở Paris để xin Đức Tổng Giám mục Paris chấp thuận và ủng hộ công cuộc đã được Đức Piô IX nhìn nhận là phát xuất từ Thiên Chúa. Sau khi gặp gỡ Đức Tổng Giám mục, trình bày và giải thích về tinh thần và đường lối hoạt động của Dòng, Cha Eymard đã được sự chấp thuận của ngài.
Cuối cùng, Cha Eymard đã nhận được phép chuẩn rời Dòng Đức Mẹ để lập Dòng Thánh Thể như Chúa muốn. Cha đã trình bày ngắn gọn tinh thần, đường lối và mục đích của Dòng Thánh Thể với những lời khiêm tốn chân thành sau: “Người ta gọi tôi là Đấng Sáng Lập Dòng. Thật ra, tôi chẳng sáng lập ra gì cả. Làm sao có thể nói được là sáng tạo ra Phép Thánh Thể hay phát minh ra việc tôn thờ Bí tích này? Quả thực, những tư tưởng căn bản của Dòng Thánh Thể thì quá đơn sơ và hiển nhiên đến nỗi suốt 19 thế kỷ sau Bữa Tiệc Ly, không một ai nghĩ đến sự cần thiết của một dòng tu như vậy”.
Theo Cha Eymard, nguyên lý căn bản của Dòng Thánh Thể là: “Chúa Giêsu ngự ở đó, vậy tất cả hãy đến với Ngài”. Tinh thần của Dòng là một tình yêu tuyệt đối dành cho Chúa Giêsu ngự trong Bí tích Thánh Thể. Chính tình yêu này cũng được bắt nguồn từ tình yêu của Đấng đã hiến thân và ẩn mình trong Bí tích Cực Trọng này. Mục đích của Dòng là tôn thờ Chúa Giêsu ngự thật trong Bí tích Thánh Thể và cổ vũ lòng tôn sùng Bí tích này khắp nơi. Phương thế của Dòng là thực hiện việc chầu Thánh Thể cách long trọng và công khai.
Nhà đầu tiên của Dòng Thánh Thể được khai mở vào ngày 1-6-1856 tại số 114 Đường Enfer tại Paris. Người bạn đồng chí tiên khởi của Cha Eymard là Cha Raymond de Cuers, một thuyền trưởng hồi hưu đã dâng mình cho Chúa trong thiên chức linh mục. Và Lễ Hiển Linh 6-1-1857, Dòng Thánh Thể đã chính thức ra mắt bằng giờ chầu Thánh Thể với sự hiện diện của đông đủ đại diện các dòng tu. Từ ngày ấy, các giờ chầu Thánh Thể được tiếp diễn hàng tuần vào các ngày Chúa Nhật, Thứ Ba và Thứ Năm. Ước mơ của Cha Eymard là Mình Thánh Chúa được trưng bày suốt năm từ sau Thánh Lễ Đêm Phục Sinh đến Thứ Năm Tuần Thánh năm sau.
Tháng 12-1858, Cha Eymard đích thân đi Rôma để yết kiến Đức Thánh Cha xin ngài châu phê luật Dòng Thánh Thể. Sau khi gặp Cha Eymard, Đức Thánh Cha Piô IX nói với Đức ông Fioramonti : “Hôm nay Ta gặp một linh mục từ Paris tới. Ta rất hài lòng về ngài”. Hai tuần sau, vào ngày 5-1-1859, chính tay Đức Piô IX đã ký Sắc lệnh Tán Dương nhìn nhận Dòng Thánh Thể. 4 năm sau, ngày 8-5-1863, Dòng mới được châu phê với sắc lệnh ký ngày 3-6-1863, nhằm đúng Lễ Mình Máu Thánh Chúa. Khi ấy, Dòng đã có thêm hai nhà, một ở Marseilles và một ở Angers.
Cha Eymard còn khuyến khích và trợ giúp một người con thiêng liêng của ngài là Chị Marguerite Guillot thành lập một Dòng nữ gọi là Dòng Nữ Tỳ Thánh Thể. Dòng nhằm mục đích nhắc các nữ tu noi gương Mẹ Maria trở thành những người say yêu Chúa Giêsu ẩn thân trong Phép Thánh Thể.
Linh đạo Thánh Thể
Vì đặt Chúa Giêsu Thánh Thể làm trung tâm và nền tảng của đời sống tâm linh, Cha Eymard đã có một sự hiểu biết thật phong phú và độc đáo về mầu nhiệm Bí tích Thánh Thể. Đối với ngài, “Thánh Thể chứa đựng tất cả các mầu nhiệm và tất cả các nhân đức... Thánh Thể là kỷ niệm của tất cả các mầu nhiệm trong đạo; Thánh Thể canh tân tình yêu và ân sủng của các mầu nhiệm đó”. Chính nhờ ánh sáng của Chúa Giêsu Thánh Thể, ngài đã có sự hiểu biết sâu xa hơn về các mầu nhiệm đức tin và các giáo huấn Tin Mừng.
Mầu nhiệm Thánh Thể trước hết là mầu nhiệm của tình yêu. Tình yêu phải là căn nguyên trước hết cho sự hối cải đích thực, cho việc phục vụ Chúa Giêsu Kitô cách hoàn hảo và cho việc trở nên hoàn thiện theo Phúc Âm. Tình yêu còn phải là trung tâm và cùng đích cho mọi sinh hoạt của mỗi tín hữu. Vì vậy, tôn chỉ của mọi người tôn thờ phải là tất cả vì tình yêu Chúa Giêsu ngự thật trong Bí tích Thánh Thể.
Đối với ngài, Thánh Lễ là tột đỉnh của việc thờ lạy Thiên Chúa. Trong Thánh Lễ, Chúa Giêsu dâng chính Mình cho Chúa Cha, thờ lạy Người, cảm tạ Người, đền tạ Người và khấn xin Người nhân danh Giáo Hội của Ngài, anh em nhân loại của Ngài và mọi tội nhân khốn khổ. Chúa Giêsu tiếp tục không ngừng lời nguyện cao cả này trong trạng thái Hiến tế Thánh Thể của Ngài. Vì vậy, để thờ lạy Thiên Chúa cách tốt đẹp nhất, chúng ta hãy noi gương Chúa Giêsu và liên kết với Ngài trong Bí tích Thánh Thể để cầu nguyện với Chúa Cha theo 4 mục đích là thờ lạy, cảm tạ, đền tạ và khấn xin.
Cha Eymard không quên hướng về Mẹ Maria như mẫu gương tuyệt hảo của việc tôn thờ Chúa Giêsu Thánh Thể. Ngài mời gọi mọi người bắt chước đời sống của Mẹ Maria. Đó là một đời sống ẩn khuất, một đời sống nội tâm và một đời sống hy sinh. Sau Mẹ Maria, Thánh Giuse, Thánh Gioan Tiền Hô và Thánh Maria Mađalêna là những vị thánh giúp ta noi gương các ngài để say yêu Chúa Giêsu Thánh Thể và làm tông đồ cho Bí tích Cực Trọng này.
Đối với Cha Eymard, lòng say yêu Chúa Giêsu Thánh Thể của các tín hữu bao giờ cũng phải gắn liền với những bổn phận đối với Hội Thánh. Ngài kể ra 4 bổn phận của mỗi tín hữu đối với Hội Thánh. Đó là phải thảo kính, yêu mến, vâng phục và trợ giúp Hội Thánh.
Theo Cha Eymard, Tháng Sáu nên được gọi là Tháng Thánh Thể hơn là Tháng Thánh Tâm, vì mọi việc sùng kính Thánh Tâm đích thực phải hướng người ta đến với Chúa Giêsu ngự thật nơi Bí Tích Thánh Thể. Đây là thời gian thuận tiện để canh tân, củng cố và gia tăng niềm tin yêu của ta đối với Chúa Giêsu Thánh Thể.
Sau khi hoàn tất sứ mạng thành lập Dòng Thánh Thể, Cha Eymard đã qua đời lúc 2:30 chiều ngày 1-8-1868, nhằm Lễ Thánh Anphong Liguori, Vị Thánh mà ngài luôn hết lòng ngưỡng mộ kính yêu. Ngài đã được an táng tại La Mure. Đến năm 1877, hài cốt của ngài được đặt dưới bàn thờ Nhà nguyện Corpus Christi ở Paris. Trên mộ ngài ở La Mure, người ta cho khắc hàng chữ đơn giản nhưng gói trọn sứ điệp của đời ngài: “Ta hãy yêu mến Chúa Giêsu, Đấng đã yêu ta trong Bí tích Thánh Thể”.
Đức Thánh Cha Piô XI đã tôn phong Chân phước cho ngài ngày 12-7-1925. Và đến ngày 9-12-1962, Chân phước Giáo hoàng Gioan XXIII đã tôn phong ngài lên bậc hiển thánh.
Kinh Thánh Phêrô Giulianô Eymard
Lạy Thánh Phêrô Giulianô, Cha đã được đặc ân nhận biết kho tàng vô giá dành cho nhân loại nơi Bí tích Thánh Thể, được lòng cháy lửa kính mến Mầu nhiệm Đức Tin, và tâm hồn nhiệt thành khát mong nhân loại đến chúc tụng tôn thờ Chúa trong Bí tích Tình Yêu này, xin cầu cho chúng con được muôn ơn lành hồn xác.
Xin cho chúng con biết noi gương Cha, trung thành thờ kính Phép Thánh Thể trong tinh thần và chân lý, luôn cố gắng tấn tới trong mọi nhân đức, nhất là đức khiêm nhường, để nhờ việc Chúa ngự vào linh hồn mỗi ngày chúng con được kết hợp mật thiết hơn với Người như lòng Cha hằng thiết tha mong ước.
Sau hết, lạy Thánh Phêrô Giulianô, xin cũng cầu cho chúng con cũng được lòng thảo hiếu và tôn sùng Đức Mẹ là Mẹ Thánh Thể, để nhờ Mẹ từ ái chỉ dạy dẫn dắt, chúng con biết phụng sự Chúa ẩn thân trong Phép Thánh Thể, hầu ngày sau được thờ lạy và chúc tụng Người muôn đời trên Thiên Đàng. Amen.
Lm. JBT Phạm Quốc Hưng, CSsR