Vị Tông đồ này mang nhiều tên khác nhau như Tađêô (x. Mt 10,3; Mc 3,18) hay Giuđa (x. Lc 6,16; Cv 1,13).
Chính ngài là vị Tông đồ trong cuộc đàm luận sau bữa tiệc ly đã hỏi Chúa Giêsu: Thưa Thầy, tại sao Thầy tỏ mình ra cho chúng con mà không cho thế gian?
Chúng ta có thể đồng hoá ngài với tác giả bức thư, trong đó có trình bày ngài là: “Giuđa, nô lệ của Đức Giêsu Kitô, anh em với Giacôbê” (Gl 1) không? Thực sự, tiếng Hylạp phải đọc câu văn này như ở Lc 6,16 là: “Giuđa, con của Giacôbê”. Hơn nữa câu 17 của bức thư, tác giả như tách mình ra khỏi số 12. Dĩ nhiên, điều này không làm giảm giá sự chính lục của bức thư. Có thể nói, tác giả “anh em với Chúa” (Mc 6,3) không phải là tông đồ nhưng có thế giá trong Giáo Hội sơ khai như Giacôbê (x. Cv 15,13).
Thánh Giuđa Tông đồ, theo truyền thống, đã đi rao giảng Tin Mừng ở Mesopotamina và chịu tử đạo ở đó.
Một thời ngài được tôn kính như đấng bảo trợ cho các trường hợp “vô vọng”. Lòng sùng kính này bị quên lãng, có lẽ vì ngài trùng tên với Giuđa phản bội.
Trích trong Theo Vết Chân Người (Chân dung các thánh nhân)