Thánh Giuse Phạm Quang Túc, giáo
dân, tử đạo
Thánh
Giuse Túc là một thanh niên biết hướng dẫn điều khiển tuổi thanh xuân của mình,
nên đã được phúc chết vì đạo, được tôn phong thánh cả, nêu gương đức tin cho
mọi người, đặc biệt là giới trẻ.
Giuse
Túc sinh năm 1843, tại họ đạo Hoàng Xá, xứ Ngọc Đồng, tỉnh Hưng Yên. Cha mẹ là
nông dân chất phát, nhưng rất ngoan đạo. Cậu Túc lớn lên trong gia đình này
thắm nhiễm lòng đạo, và siêng năng cần mẫn. Hằng ngày cậu dùng thời giờ để đọc
kinh dâng lễ và làm việc giúp đỡ cha mẹ. Mọi thú vui xa hoa đối với tuổi thanh
niên cậu điều tránh xa. Nhất là vì cha mẹ muốn cậu theo đuổi học hành khoa cử
nên cậu đem hết tâm trí lo học chữ Nôm.
Đang
lúc đó, các chuyến thuyền của quân đội Pháp bắn phá vào ĐàNẵng, làm cớ cho vua
Tự Đức bách hại đạo dữ dội hơn. Ngày 5 tháng 8 năm 1861, nhà vua ra chiếu chỉ
PHÂN SÁP, giải tán hết các làng mạc và gia đình Công giáo. Mọi người có đạo đều
phải phân tán vào các làng dân ngoại, để cho người ngoại kiểm soát canh giữ;
mọi của cải tài sản của người có đạo đều bị tịch thu vào công quỹ hoặc chia cho
lương dân. Hết thảy mọi người Công giáo đều vô cùng khổ sở, lìa bỏ làng mạc,
gia đình, tài sàn, trốn chui trốn nhủi để giữ đạo. Nhiều người bị bắt, bị tù
đày, hành khổ, tàn sát cách dã man.
Gia
đình cậu Giuse Túc cũng đồng cảnh ngộ như bao gia đình Công giáo khác, phải ly
tán rày đây mai đó khổ sở để giữ vững đức tin, trung thành theo Chúa. Nhưng đầu
năm 1862, cậu Giuse bị bắt, lúc đó cậu mới lên 19 tuổi đầy hy vọng cho tương
lai, giờ đây phải giam cầm trong ngục tù bi thảm. Vì Chúa và để làm chứng cho
Chúa, cậu vẫn sẵn sàng hy sinh chấp nhận. Thân nhân thấy cậu còn trẻ, muốn cứu
sống cậu, định lo lót cho qun6 lính thả cậu, nhưng cậu từ chối: Tôi sẵn sàng
chấp nhận. Tôi không muốn trốn thoát bất cứ bằng cách nào. Chúa muốn sao, tôi
xin vâng như vậy.
Cậu
bị giam ở Huyện ít hôm rồi giải về tỉnh Hưng yên. Ở đây cậu bị biệt giam ròng
rã suốt 4 tháng trời, ngày đêm phải mang gông cúm xiềng xích khổ sở. Nhiều lần
cậu bị đem ra tra tấn doạ nạt, buộc bước qua Thánh giá, chối Chúa bỏ đạo, nhưng
lần nào cậu cũng nhất định không quá khoá, cương quyết sống chết trung thành
theo Chúa.
Thấy
tra tấn hình khổ không lay chuyển được lòng tin sắt đá của cậu, các quan xoay
qua dụ dỗ, an ủi: Thấy cậu còn trẻ, còn nhiều tương lai, ta thương cậu, muốn
cứu giúp cậu. Vậy hãy nghe lời ta quá khoá đi, ta sẽ cho về đoàn tụ gia đình
xây dựng hạnh phúc.
Cậu
đáp: Chính Chúa mới là hạnh phúc thật, hạnh phúc vô cùng của tôi. Làm sao tôi
bỏ Chúa được.
Thế
là các quan kết án trảm quyết cậu. Và sau khi bản án được triều đình phê chuẩn,
ngày 1-6-1862, cậu được đưa ra pháp trường chịu chém đầu vì kiên trung tin theo
Chúa. Thi hài vị tử đạo được chôn tại chỗ, sau được cải táng về nhà thờ Ngọc
Đồng tỉnh Hưng Yên.
Ngày
29-4-1851, Đức Thánh Cha Piô XII tôn phong Giuse Túc lên Chân phước, và ngày 19-6-1988,
Đức Giáo hoàng Gioan Phaolô II đã suy tôn ngài lên bậc Hiển Thánh.