Thánh Casimirô sinh tại Krakow ngày 5-12-1458. Ngài là con út trong số 13 anh em của Vua Balan và Hoàng hậu Elisabeth nước Áo, con người nổi tiếng nhân đức. Gioan Dugloss thời danh, Tổng Giám mục Lemberg, sau này là thầy dạy của ngài.
Casimirô nhiệt thành học hỏi và chỉ nghĩ tới việc làm đẹp ý Chúa. Tâm hồn trong trắng của ngài ảnh hường tới mọi người chung quanh. Các gia nhân ngài quen với với phong thái tốt đẹp này đến nỗi tại các triều đình ngoại quốc, người ta nhận ra họ bằng sự cao thượng hơn là bằng sắc phục họ mặc.
Casimirô cảm thấy nỗi đau khổ của người nghèo như là của mình và giúp đỡ họ tận tình đến nỗi dân nghèo coi ngài như một người cha. Người ta trách ngài đã quá hạ mình đau khổ săn sóc cho những người cùng khổ, ngài đã đáp: Có vinh dự nào lớn lao hơn là được phục vụ Chúa Kitô trong các chi thể người?
Vị hoàng tử trẻ tự khắc phục bằng việc sám hối liên tục. Dưới sắc phục sang trọng, ngài mặc áo nhặm và ngủ trên đất, dưới chân giường. Ngài chỉ muốn ăn bánh và sống trong nghèo khó giữa những vinh dự đến nỗi người ta có thể nói về ngài như nói về Đức Giám mục Milanô. Thánh Carolô Borrômêô rằng, ngài chỉ là con chó tội nghiệp trong nhà chủ mình.
Thời gian tại nhà thờ là phút giây êm ái quý báu nhất của ngài, ngài tới nhà thờ mỗi tối khi cửa còn đóng, và gục mặt xuống đất cầu nguyện. Trong thánh lễ, người ta thấy ngài xuất thần như lúc truyền phép, dường như ngài thấy Chúa Kitô trong tay linh mục, ngài đặc biệt tôn sùng Đức Trinh Nữ mà ngài gọi là “Mẹ nhân ái” và hàng ngày đọc Thánh thi Ommi die để kính Mẹ. 20 năm sau khi qua đời, người ta còn tìm thấy bản chép thánh thi trong mộ ngài. Ngài có óc phán đoán thật thông minh đến nỗi cha ngài thường hỏi ý kiến ngài:
Lúc Casimiro được 13 tuổi, dân Hungarie bất mãn với Vua Mathias đã gửi đại diện tới Ba Lan để dâng ngai báu cho ngài. Vị hoàng tử trẻ không ao ước gì điều này, nhưng vì kính trọng cha, nên đã hướng dẫn binh đội đi nâng đỡ ước nguyện này. Khi tới biên thuỳ Hungaria, ngài biết rằng Mathias đã tới chiếm được lòng dân và sẵn sàng chiến đấu cho chính nghĩa. Đức Giáo hoàng cũng ủng hộ vị vua bị truất ngôi. Casimiro vui mừng vì bản tin này và gửi đại diện về cho cha xin bãi bỏ sự việc.
Hình ảnh nổi bật nhất nơi ngài phải là hình ảnh của con người cầu nguyện. Ðược giáo dục đầy đủ và hoàn hảo, ngài có được đức tính nhân từ, kiên nhẫn. Nhất là biết chế ngự thân xác bất chấp cơn bệnh luôn hành hạ ngài. Ngài luôn lợi dụng những đau khổ thân xác để suy ngẫm về cuộc khổ nạn của Chúa. Ngài không bao giờ quên cầu nguyện cho đức tin Công giáo, cho anh em ly giáo Rythenes và cho chính bản thân mình nữa. Ngài có tấm lòng quảng đại thương người cách đặc biệt, nhất là đối với dân nghèo và người tàn tật. Nhưng như đã biết, con người của ngài là con người cầu nguyện..., chính trong việc thờ lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, lòng sùng kính Ðức Trinh Nữ và sự hy sinh từ bỏ mà ngài kín múc được sinh lực dồi dào cho đức tin. Những người Công giáo Ba Lan đã tìm thấy trong ngài một mẫu gương sáng chói trong cuộc chiến thầm lặng nhưng đầy cam go mà họ phải trải qua.
Bệnh lao vẫn không ngừng theo đuổi ngài cho đến khi ngài kiệt sức và an nghỉ trong Chúa năm 1483 tại lâu đài Grodno, hưởng thọ 25 tuổi.
Nhờ các phép lạ danh tiếng, ngài được Ðức Giáo hoàng Lêô X tôn phong lên bậc Hiển Thánh năm 1521.
Trích trong Theo Vết Chân Người (Chân dung các thánh nhân)