Đấng đáng kính Carlo Acutis và Thánh Phanxicô Assisi cả hai đều cố gắng làm
cho người trẻ hiểu mình bằng ngôn ngữ của họ và làm cho họ ước mơ. Thánh
Phanxicô Assisi và đấng đáng kính Carlo Acutis cả hai hiện diện trong
thế giới này cách xa nhau về mặt thời gian: một thời Trung Cổ, và một
trong thời đại của chúng ta. Cả hai đều sinh ra trong gia đình giàu có,
nhưng ước muốn sống khó nghèo. Trong cuộc sống, cả hai đều biểu lộ sự
giàu có về mặt tinh thần, về lòng trung thành với Chúa Kitô.
Trên
đây là nội dung chính của một cuốn sách vừa được xuất bản của Đức cha
Domenico Sorrentino, Tổng Giáo mục Assisi với tựa đề “Originali, non
fotocopie” (bản gốc, không phải bản sao).
Điểm chung giữa Phanxicô và Carlo
Câu
chuyện về Phanxicô và về Carlo được gọi là "Phanxicô mới" được đan xen
và xuyên suốt toàn bộ cuốn sách. Đức cha Domenico đưa ra một so sánh hấp
dẫn giữa hai môn đệ của Chúa Kitô: một Phanxicô vĩ đại và một Carlo,
một thanh niên hiện đại, một thiên tài máy tính. Tuy nhiên, cả hai đều
giống nhau ở chỗ chia sẻ niềm say mê dành cho Chúa trong Bí tích Thánh
Thể và những người nghèo khổ, túng thiếu gặp trên đường phố.
Nơi
gặp gỡ đặc biệt giữa Phanxicô và Carlo là Assisi, một thành phố được
Thiên Chúa chúc lành đã chứng kiến sự nở hoa thánh thiện trong suốt
nhiều thế kỷ. Điều gì làm cho Carlo, người Milano ràng buộc với thành
phố Assisi? Chỉ có sự ngưỡng mộ đối với thánh Phanxicô? Đức cha Domenico
giải thích điều đó trong tác phẩm của mình với sự nhiệt tình và tôn
trọng cả hai. Carlo trở thành người Assisi qua việc tự ý chọn lựa; lòng
yêu quý vùng đất này đến nỗi Carlo muốn nơi đây là nơi an nghỉ cuối cùng
của mình. Chính vì thế thứ bảy ngày 6 tháng tư, giáo phận và thành phố
đã làm cho ước nguyện của Carlo được toại nguyện: di hài Carlo được
chuyển đến thánh đường Spogliazione, nhà thờ cổ dâng kính Đức Mẹ, gần
tòa giám mục, nơi trước đây chàng thanh niên Phanxicô trút bỏ quần áo
trước mặt giám mục Guido.
Đức cha Domenico viết: "Người dân thành
Assisi đã chứng kiến nhiều người hành hương đến viếng nơi đây, nhưng
đối với họ Carlo ‘không chỉ là một người hành hương’. Trong thời gian
dài lưu lại đây cùng với gia đình, anh đã thực hiện, ‘một mối quan hệ
được thắt nút’, phát triển một sự đồng cảm ‘không chỉ liên quan đến
những ký ức thành phố, mà cả chính người dân’. Hình ảnh của anh vẫn còn
sống giữa mọi người. Có người vẫn còn nhớ hình ảnh Carlo đi dạo cùng chú
chó. Có người bán hàng miêu tả anh trong khi đi mua sắm với mẹ. Nhưng
trên hết, những người bạn chơi cùng anh chia sẻ những giây phút giải trí
và những cuộc đua giữa vẻ đẹp của thiên nhiên. Nụ cười quyến rũ cùng
tính hài hước của anh sớm chinh phục thành phố”.
Tinh thần loan báo Tin Mừng
Để
thực hiện các cuộc hành trình Phanxicô chỉ có đôi bàn chân. Tuy nhiên,
trong giai đoạn đó bất chấp khoảng cách, người thành Assisi cố gắng vượt
biển đến những nơi có các cuộc thập tự chinh, gặp Quốc vương Ai Cập.
Carlo là con nhà giàu, có mọi phương tiện hiện đại giao tiếp, để thể
hiện "sự thánh thiện trong lĩnh vực kỹ thuật số". Thực tế, Carlo "di
chuyển thoải mái” theo những cách thế mới, đưa Bí tích Thánh Thể vào
Internet, lập trang web triển lãm phép lạ Thánh Thể. Nội dung không có
gì mới, nhưng tính mới lạ nằm ở chỗ đưa điều đã quen thuộc vào ngôn ngữ
rất hiện đại này, biến chúng thành công cụ loan báo Tin Mừng. Carlo
không phải là một người cuồng tín của các mối quan hệ "ảo", trái lại,
anh phát triển một mối quan hệ cá nhân, trở thành nhân chứng và giáo lý
viên. Do đó, anh trở thành một tông đồ đích thực của thông điệp cứu độ,
nói về Chúa Giêsu và các bí tích cho những người anh gặp gỡ, chạm đến
trái tim mọi người. Đức Tổng giám mục đưa ra câu hỏi gần như là một sự
khiêu khích: "Hôm nay Chúa Giêsu có sử dụng máy tính không? Và thánh
Phanxicô thì sao có sử dụng máy tính không?" Câu trả lời rất đơn giản:
Carlo đã có thể làm được, và anh ấy đã làm được. Lý luận là như nhau:
"Anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ..." (Mt 28,19).
Tự trở nên nghèo vì Tin Mừng và tha nhân
Chúng
ta biết điều yêu thích của Phanxicô là "bà chúa nghèo". Và người trẻ
Carlo cũng để mình bị thách thức bởi tiếng than khóc của người nghèo.
Anh đã học cách vượt qua một cách tự nhiên từ Đức Kitô nơi Nhà tạm đến
khuôn mặt của Chúa Kitô được phản ánh trên những người nghèo. Ngay khi
anh nhận được tiền từ cha mẹ và người thân, anh liền tặng cho nhà ăn do
tu sĩ Capuchino ở Milano điều hành. Anh thực hành bác ái kín đáo, tế
nhị. Tiếp tục trên con đường đó, tại trường học của thánh Phanxicô,
người ta có thể tưởng tượng được đức ái của Carlo mang đặc tính của Tin
Mừng.
Tình yêu Đức Maria
Một khía cạnh cơ bản khác trong
tinh thần của Carlo, như đã có nơi Thánh Phanxicô là tình yêu dành cho
Đức Trinh Nữ Maria. Carlo cũng thể hiện điều đó qua việc đọc kinh Mân
côi hàng ngày. Đức cha Sorrentino đặt câu hỏi “Đó có phải là một lời cầu
nguyện cho những người trẻ? Nó không quá lặp đi lặp lại, nó không nhàm
chán sao?”. Câu trả lời có ngay lập tức: khi lời cầu nguyện này được
thực hiện tốt, đó là lời cầu nguyện của những người yêu nhau. Carlo xác
tín sứ vụ của mình là làm cho kinh Mân côi được các bạn trẻ coi trọng.
Hơn
nữa, không khó khăn để hiểu điều này nơi Carlo. Trong thánh địa
Spogliazione có lưu giữ thánh tích Đức Maria với danh xưng lịch sử Đức
Bà Cả. Ngay ở cuối lối đi bên phải của nhà thờ, nơi đặt thi hài Carlo,
người ta có thể nhìn thấy một bức tranh Đức Mẹ Mân Côi. Trong nhà thờ
dành riêng cho Đức Trinh Nữ, nhiều lần thánh Phanxicô đã cầu nguyện ở
đó, trước khi tham khảo ý kiến với giám mục về chọn lựa hướng đi cuộc
đời. Cái nhìn của Mẹ khuyến khích và an ủi thánh nhân. Ngày nay, Carlo
cũng an nghỉ dưới cái nhìn này, như một tông đồ của chuỗi Mân Côi.
Một
bức họa huyền bí đã liên kết Carlo với Thánh Phanxicô qua sự sống và
cái chết của thánh nhân: một ánh sáng xưa, của thánh Phanxicô. Một ánh
sáng đương đại, của Carlo. Hai ngọn đèn nền tảng. Trong thánh địa
Spogliazione, giống như Phanxicô, Carlo cũng sẽ hát vang bài thánh ca.
Tại Assisi
Thứ
sáu 05/4/2019, hàng trăm người, đặc biệt là những người trẻ xếp hàng để
chạm vào quan tài, hôn và cầu nguyện dưới chân thi hài của Carlo Acutis,
được mang đến tại vương cung thánh đường thánh Phaxicô ở Assisi. Một
đám rước dài cùng với di hài của đấng đáng kính đến nhà thờ thánh
Rufino, nơi Đức cha Renato Boccardo, chủ tịch Hội đồng Giám mục Umbrian,
chủ sự thánh lễ đồng tế. Trong bài giảng, Đức Tổng giám mục
Spoleto-Norcia nói: «Carlo là một chàng trai bình thường, nhưng lại phi
thường trong cái bình thường. Carlo viếng Chúa Giêsu Thánh Thể mỗi ngày
và thực hiện việc thăm viếng này qua một hình thức khác đó là đón tiếp
và giúp đỡ người nghèo". Vào buổi tối tiếp theo tại nhà thờ thánh
Rufino, buổi canh thức cầu nguyện dành cho người trẻ do Đức cha Paolo
Martinelli, giám mục phụ tá Milano, chủ sự. ĐC đã nói về Carlo khi còn
là một chàng trai: "Trước những thay đổi của thế giới Carlo không đóng
mình khỏi thế giới, khỏi xã hội, nhưng tìm thấy trong tất cả là một cơ
hội đặc biệt để loan Tin Mừng." Chiều thứ bảy, thi hài được đưa đến khu
thánh địa Spogliazione và một thánh lễ do Đức Tổng Giám mục Sorrentino
cử hành.