Vương cung Thánh đường Thánh Marcô, Venice, Ý
TT (Phòng Báo chí Rôma, 25/3/2021, CNA, Courtney Mares) - Thành phố Venice lần theo dấu vết được thành lập cách nay 1.600 năm khi viên đá góc của nhà thờ Công giáo đầu tiên của thành phố này được đặt vào ngày lễ Truyền tin. Thành phố kênh đào và đầm phá của Ý đã tổ chức lễ kỷ niệm 1.600 năm vào hôm thứ Năm với một thánh lễ tại Vương cung Thánh đường Thánh Marcô.
Đức Thượng phụ của Venice, Francesco Moraglia, nói trong bài giảng vào ngày 25 tháng 3 rằng thành phố Venice được xây dựng trên "những nền tảng không chỉ là con người và do đó là tạm thời, mà theo một cách nào đó là siêu việt". "Venice muốn liên kết sự khởi đầu và lịch sử của nó với một sự kiện nền tảng của đức tin Kitô giáo và vì vậy thành phố đã kết hợp với Mẹ của Chúa Giêsu, Maria, người mà thành phố sẽ luôn duy trì một sợi dây trực tiếp và không bị gián đoạn."
Theo truyền thống, Venice được thành lập vào ngày 25 tháng 3 năm 421, khi việc xây dựng bắt đầu trên Nhà thờ Thánh Giacomo trên hòn đảo ngày nay được gọi là Rialto. Đức Thượng phụ lưu ý rằng một bản văn từ thế kỷ 11 mô tả ngày thành lập này là Thứ Hai trong Tuần Thánh.
"Điều đó ngay từ đầu Venice đã 'tự xác định', theo một nghĩa nào đó, với việc xây dựng một nhà thờ cho chúng ta biết cách thành phố được nhìn nhận không phải là một thực tế tuyệt đối. Ngược lại, điều đó có nghĩa là có một cái gì đó ở trên thành phố ấy, đến trước khi có thành phố này, và tồn tại sau thành phố này", vị giám mục nói. "Sự kiện ban đầu - việc xây dựng một nhà thờ - cho biết các chiều kích của niềm tin và hy vọng Kitô giáo được công nhận là có liên quan công khai... và không bị phụ thuộc vào quyền lực chính trị."
Đức Thượng phụ đã chỉ ra nhiều mô tả nghệ thuật về lễ Truyền tin có thể được tìm thấy trong các nhà thờ và các toà nhà dân sự ở Venice từ nhiều thế kỷ trước. Ngài đặc biệt nhấn mạnh đến Vương cung Thánh đường Santa Maria della Salute (Đức Mẹ Sức khoẻ), nằm giữa Kênh Grand Canal của Venice và Kênh đào Giudecca, nơi có dòng chữ "Unde origo ind salus" trên sàn của vương cung thánh đường. Nghĩa là: từ nơi (Venice) bắt nguồn, từ đó, (Mẹ Maria), sự cứu rỗi đã đến", Đức Thượng phụ Moraglia giải thích, lưu ý rằng nhà thờ này được dành riêng cho Đức Mẹ Sức khoẻ Tốt lành [Our Lady of Good Health], người mà người Venice nói đã cứu thành phố khỏi một bệnh dịch khủng khiếp vào năm 1630.
Ngài nói rằng thành phố - nơi đã bị ảnh hưởng nặng nề bởi cả virus corona và kết quả là mất du lịch - một lần nữa đang phải đối mặt với khó khăn. "Chúng ta đang trải qua những năm khó khăn. Để tìm một thứ gì đó tương tự, chúng ta phải quay trở lại những năm sau Chiến tranh thế giới thứ hai. Chúng ta đang sống trong một thời kỳ mà chúng ta cần hy vọng đích thực, hy vọng có chữ H (viết hoa - Hope - Hy vọng), không phải là sự giả mạo hay thay thế cho nó. Chúng ta cần niềm Hy vọng của con người và Kitô hữu giống như không khí mà chúng ta hít thở và trong những thời điểm này, chúng tôi đã phát hiện ra rằng ngay cả việc hít thở cũng không bao giờ được coi là đương nhiên."
Đức Thượng phụ Venice nói thêm rằng năm kỷ niệm 1.600 năm này là "một cơ hội cho chúng ta để bắt đầu lại để thành phố có thể khởi động lại và xây dựng lại chính nó như một cộng đồng dân sự (civitas) bắt đầu từ các giá trị của nó".
Thành phố Venice có hơn 200 sự kiện được lên lịch - nếu điều kiện virus corona cho phép - trong năm tới để đánh dấu kỷ niệm. "Chúng tôi tin tưởng vào sự chuyển cầu từ mẫu của Đức Mẹ Venice, Đức Mẹ Sức khoẻ thân yêu của chúng tôi. Chúc mừng sinh nhật, Venice!"
Vương cung Thánh đường St. Mark tại Venice, Ý: Một tuyệt tác kiến trúc
Từ lúc bình minh cho đến hoàng hôn, các bức tranh khảm vàng ở mặt tiền của Vương cung Thánh đường St. Mark (St. Mark’s Basilica) tại Venice toả sáng lung linh muôn vẻ. Ánh nắng thay đổi không ngừng mang lại hiệu ứng tráng lệ vô tận cho các bức tranh mô tả về hoạt động tôn giáo.
Các bức tranh khảm được thực hiện đầu tiên vào năm 1071, và dần được hoàn thiện trong tám thế kỷ để trang trí khoảng 9500 thước vuông từ trong ra ngoài của đại thánh đường, phản ánh sự pha trộn giữa thiết kế Ý và Byzantine nguyên bản.
Bên cạnh tranh khảm, phần lớn đại thánh đường được trang trí bằng vàng, nhiều đến mức từ thế kỷ 11 trở đi, nó được biết đến với tên gọi "Chiesa d’Oro" hay "Nhà thờ Vàng".
Về kiến trúc
Vương cung Thánh đường Thánh Marcô được thánh hiến vào năm 832. Cuối thế kỷ thứ 10, nhà thờ bị hư hại vì hoả hoạn. Việc trùng tu đại thánh đường (như) hiện tại bắt đầu từ năm 1063, tạo nên một kiến trúc pha trộn Hy Lạp và Byzantine được cho là chịu ảnh hưởng từ kiến trúc Nhà thờ Hagia Sophia cũ (ngày nay là nhà thờ Hồi giáo) ở Istanbul, sau đó được biết đến là thành phố Constantinople của Đế chế Đông La Mã (Byzantine).
Ngày nay, vương cung thánh đường là một trong những công trình điển hình nhất của thiết kế Italo-Byzantine. Các loại hình nghệ thuật và kiến trúc khác nhau ở khắp vương cung thánh đường thuộc các thời đại và địa điểm khác nhau, tạo nên một cấu trúc độc đáo đặc biệt. Chẳng hạn ở phía mặt tiền, các bức tượng và hàng cột đứng dọc theo các cổng vào được trang trí bằng các dải chạm khắc hẹp theo phong cách Romanesque, rất phổ biến từ thế kỷ 6 đến thế kỷ 11. Phong cách Venice và Byzantine cũng được phản ánh trong nhiều bức tranh khảm của vương cung thánh đường.
Một số kiến trúc và nghệ thuật Byzantine cổ trong vương cung thánh đường là những tác phẩm nguyên bản từ phương Đông. Ví dụ, trong cuộc Thập tự Chinh thứ tư, người Venice đã mang về thành phố của mình nhiều đồ khảm, phù điêu, cột và đầu cột sau Chiến thắng Constantinople năm 1204. Một số vật phẩm đáng chú ý là tượng Madonna Nicopeia, lớp men của bàn thờ bằng vàng, và 4 con ngựa đồng mạ vàng từ Hippodrome.
Mặc dù có vẻ ngoài là phong cách Byzantine, nhưng phần còn lại của nghệ thuật và kiến trúc "Byzantine" được chế tác bởi những nghệ nhân Venice.
Cho đến năm 1807 vương cung thánh đường vẫn là nhà nguyện của Tổng trấn. Nhưng sau khi Cộng hoà Venice sụp đổ vào năm 1797, vương cung thánh đường đã trở thành nhà thờ chính của thành phố và là nơi ngự trị của Thượng phụ, một vị trí tương tự như giám mục.
Cao Nguyên Tổng hợp