Truyen-tin.net
thứ tư tuần 33 tn
sinh lợi nén bạc chúa trao
BÀI ĐỌC I: 2 Mcb 7,1.20-31
Trong những ngày ấy, bảy anh em bị bắt cùng với thân mẫu, và thừa lệnh nhà vua, người ta dùng gậy và roi gân bò đánh đập họ, bắt buộc họ ăn thịt heo mà luật đã cấm.
Ðặc biệt là bà mẹ đáng ca tụng và ghi nhớ: chỉ trong một ngày, bà chứng kiến bảy con mình chết, bà vui lòng chịu đựng và trông cậy vào Thiên Chúa. Bà đầy khôn ngoan, dùng tiếng của cha ông, can đảm khuyên bảo từng đứa con; bà dùng sự hăng say nam nhân mà nâng đỡ tâm hồn phụ nữ của bà. Bà nói với các con: “Mẹ không biết các con đã thành hình trong lòng mẹ ra sao, vì không phải mẹ ban cho các con tinh thần, linh hồn và sự sống, cũng không phải mẹ sắp đặt các chi thể của mỗi con, nhưng là Ðấng Sáng Tạo vũ trụ, Người đã dựng nên loài người, và sáng tạo mọi sự với lòng nhân hậu. Người sẽ trả lại cho các con tinh thần và sự sống, vì giờ đây các con coi rẻ mạng sống các con để bảo vệ luật pháp của Người”.
Vua Antiôkô tưởng rằng lời lẽ ấy khinh thị và lăng nhục ông. Bởi thế, đối với đứa con út của bà còn sống, không những ông dùng lời dụ dỗ cậu, ông còn thề hứa với cậu sẽ làm cho cậu được sung sướng giàu có, nếu cậu chối bỏ lề luật của cha ông, sẽ coi cậu như bạn hữu của ông và ban cho cậu nhiều tước lộc. Nhưng cậu không quan tâm đến những lời dụ dỗ ấy, nhà vua liền cho gọi mẹ cậu đến và khuyên bà nhủ bảo con, để cứu lấy mạng sống con mình. Khi nhà vua đã dài lời khuyến khích bà, bà nhận lời thuyết phục con. Vậy bà cúi sát vào con bà, đánh lừa nhà vua độc ác ấy; bà còn dùng tiếng của cha ông mà nói rằng: “Hỡi con, hãy thương mẹ đã cưu mang con chín tháng trong dạ, đã cho con bú sữa trong ba năm, đã nuôi dưỡng và dẫn dắt con cho tới tuổi này. Con ơi, mẹ xin con hãy nhìn xem trời đất, và tất cả mọi sự trong đó; con biết rằng Thiên Chúa đã tác tạo những vật đó và loài người từ hư vô, nên con đừng sợ tên lý hình này, một hãy tỏ ra xứng đáng với các anh con và hãy nhận lãnh cái chết, để nhờ lòng lân tuất của Chúa, mẹ sẽ gặp con cùng với các anh con”.
Bà mẹ vừa dứt lời thì cậu con út lên tiếng rằng: “Các ông còn chờ gì nữa? Tôi không tuân lệnh nhà vua đâu, nhưng tôi tuân theo lề luật mà Môsê đã ban cho cha ông chúng tôi. Còn nhà vua, là kẻ đã bày ra đủ thứ để bách hại dân Dothái, nhà vua sẽ không thoát khỏi tay Thiên Chúa đâu”.
ĐÁP CA: Tv 16,1.5-6.8b.15
Ðáp: Lạy Chúa, khi thức giấc, con no thoả nhìn chân dung Chúa (c. 15b).
1) Lạy Chúa, xin nghe điều chính nghĩa của con, xin để ý đến lời con kêu cứu, lắng tai nghe tiếng con thốt ra tự cặp môi chân thành!
2) Bước con đi bám chặt đường lối của Ngài, chân con đã không hề xiêu té. Con kêu van Ngài, bởi Ngài nhậm lời con, lạy Chúa, xin lắng tai về bên con, xin nghe rõ tiếng con.
3) Xin che chở con trong bóng cánh của Ngài. Phần con, nhờ công chính, sẽ được thấy thiên nhan; khi thức giấc, con no thoả nhìn chân dung Chúa.
ALLELUIA: Tv 110,8ab
All. All. - Lạy Chúa, mọi giới răn Chúa được lập ra cho tới muôn đời. - All.
PHÚC ÂM: Lc 19,11-28
“Có người quý tộc kia đi phương xa để được phong vương rồi trở về. Ông cho gọi mười người tôi tớ đến, giao cho họ mười nén bạc và dặn rằng: “Hãy làm lợi cho đến khi ta trở về”. Nhưng các người dân của ông ấy ghét ông, sai người đi theo mà rằng: “Chúng tôi không muốn ông ấy làm vua chúng tôi”. Ðược phong vương rồi ông trở về, cho gọi các tôi tớ mà trước kia ông đã giao tiền cho, để biết mỗi người đã làm lợi được bao nhiêu.
Người thứ nhất đến và thưa: “Tâu vua, nén bạc của vua đã sinh lợi được mười nén”. Nhà vua bảo: “Ðược, hỡi người tôi tớ tốt lành, ngươi đã trung tín trong điều nhỏ mọn, ngươi sẽ được quyền cai trị mười thành”. Người thứ hai đến thưa: “Tâu vua, nén bạc của vua đã sinh lợi được năm nén”. Nhà vua đáp: “Ngươi cũng vậy, hãy cai quản năm thành”.
“Người thứ ba đến thưa: “Tâu vua, đây nén bạc của vua, tôi còn giữ trong khăn, vì tôi sợ ngài: ngài là người hà khắc, và lấy cái ngài không gửi, gặt cái ngài không gieo”. Vua phán rằng: “Hỡi đầy tớ bất lương, ta cứ lời ngươi mà xử ngươi. Ngươi đã biết ta là người hà khắc, lấy cái ta không gửi, gặt cái ta không gieo, sao ngươi không gửi bạc ta ở ngân hàng, để rồi khi ta trở về, ta có thể lấy cả vốn lẫn lời”.
Vua liền bảo những người đứng đó rằng: “Hãy lấy nén bạc của nó mà trao cho người đã có mười nén”. Họ tâu rằng: “Tâu vua, người ấy đã có mười nén rồi”. Vua đáp: “Ta nói cùng các ngươi: Ai có sẽ cho thêm, và người đó sẽ được dư dật; còn ai không có, người ta sẽ lấy đi cả cái nó đang có. Còn những kẻ nghịch cùng ta, không muốn ta làm vua, hãy đem chúng ra đây và giết chúng trước mặt ta”. Nói thế rồi Chúa liền dẫn họ lên Giêrusalem.
Suy niệm: Hai lý do để Đức Giêsu kể dụ ngôn này: “Vì Người đang ở gần Giêrusalem” và vì dân chúng “tưởng là Triều Đại Thiên Chúa sắp xuất hiện đến nơi rồi”. Các tôi tớ của nhà quý tộc được uỷ thác hai công việc phải làm, đó là nhận yến bạc và sinh lợi. Hai động tác cho thấy bản chất con người của họ là đầu tư để sinh lợi hay cất giữ để hoàn trả nguyên vốn. Tương tự, ai cũng được Thiên Chúa tin tưởng giao phó cho một số yến bạc như chức vụ, tài năng, sức khỏe, tài sản, kiến thức chuyên môn... Người đầu tư để sinh lợi là người biết dùng chúng để làm chứng cho Tin Mừng Nước Trời theo hoàn cảnh, khả năng riêng của mình. Người bọc khăn giữ kỹ yến bạc là người sử dụng chúng hoàn toàn cho lợi ích bản thân. Một điều tất yếu là tất cả mọi người đều phải “tính sổ” khi Đức Kitô trở lại.
Mời Bạn: Sinh lợi cho Nước Trời hay sinh lợi cho riêng bản thân là vấn đề sinh tử của mỗi người. Được ban cho nhiều khả năng hay ít, đó không phải là yếu tố quyết định cho hạnh phúc muôn đời, nhưng là tấm lòng của bạn. Thiên Chúa không nhìn cái bạn cầm trong tay, nhưng nhìn điều bạn có nơi trái tim.
Chia sẻ: Tôi có thể và phải làm gì để yến bạc Chúa giao được sinh lợi trong bổn phận của mình?
Sống Lời Chúa: Sử dụng và thi hành những ân ban và trách nhiệm Chúa trao cách trung thành theo ý Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con cảm ơn Chúa đã tin tưởng giao phó cho con những bổn phận trong đời sống làm người và làm con Chúa. Xin giúp con thi hành với tất cả tình mến, sự sáng tạo, tự do và trách nhiệm để tôn vinh và phụng sự Chúa. Amen.
“Nhân ngày sinh nhật của vua Hêrôđê, con gái bà Hêrôđia biểu diễn một điệu vũ trước mặt quan khách, làm cho nhà vua vui thích. Bởi đó vua thề là hễ cô xin gì , vua cũng ban cho” (Mt 14,6-7)