Thánh PHILIPPHÊ PHAN VĂN MINH, linh mục
(+ 1853)
Thánh Philipphê Phan Văn Minh sinh năm 1815 tại họ Cái Mơn, thuộc Vĩnh Long, trong một gia đình Công giáo đạo đức. Ngài được Đức cha Taberd cho vào chủng viện Lái Thiêu. Đến năm 1840, được gửi học tại đại chủng viện Pénang (Mã Lai). Sau sáu năm học tập và tu luyện, ngài trở về quê hương và thụ phong linh mục vào năm 1846.
Vào cuối năm 1852, lệnh cấm đạo trở nên gắt gao, ngài phải vâng lệnh bề trên, đến trú ẩn tại họ Mặc Bắc, nhưng lại được lãnh triều thiên tử đạo. Nguyên lúc ấy, có bếp Nhẫn say mê cờ bạc rượu chè, vì hy vọng tiền thưởng, nên đã đi báo quan đem quân về bắt cha Phêrô Lựu, chánh sở Mặc Bắc. Không gặp cha Phêrô Lựu nhưng quan quân lại bắt được cha Minh trong đêm 25-2-1853, cùng với chủ nhà cho trú ẩn là ông trùm Giuse Lựu, và một số giáo dân nữa. Tất cả bị điệu về Vĩnh Long.
Trong ngục, ngài luôn hãnh diện vì là linh mục và đầy lòng thương mến các bạn tù, dù phải chịu khổ hình và nhiều điều sỉ nhục. Vì không lay chuyển nổi đức tin sắt đá của ngài, các quan đã lên án “phát lưu ra Bắc” và đệ án vào kinh xin châu phê. Vua Tự Đức không nghe, truyền phải xử tử.
Ngày 3-7-1853, ngài bị điệu đi xử trảm tại pháp trường Đình Khao (Vĩnh Long).
Đức Thánh Cha Lêô XIII đã tôn phong ngài lên hàng chân phước ngày 27-5-1900 và Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II đã tôn phong ngài lên bậc Hiển thánh ngày 19-6-1988.