Thánh Phêrô Dũng, Phêrô Thuần và Vinhsơn Dương, giáo dân tử đạo
Phêrô Đinh Văn Dũng và
Phêrô Đinh Văn Thuần là anh em bà con chú bác với nhau. Cả hai là tín hữu Giáo xứ Trung Đồng, Địa phận Trung Đàng Ngoài, đã plập gia đình và làm nghề đánh cá. Hai ông đều là giáo hữu nhiệt thành trong xứ đạo, và là gia trưởng gương mẫu của gia đình, luôn luôn chu toàn bổn phận đối với Chúa, cũng như đối với vợ con và thân nhân.
Năm 1861, vua Tự Đức bắt đạo gắt gao. Do chiếu chỉ PHÂN SÁP của nhà vua, mọi người tin theo Chúa đều bị khắc lên má hai chữ TẢ ĐẠO, bị phân tán vào các làng mạc người ngoại giáo, tài sản bị tịch thu hoặc phá huỷ, và phải bước qua Thánh Giá để bỏ đạo. Ai bất tuân sẽ bị bắt, tống giam vào ngục, chịu cực hình cho đến chết.
Đầu năm 1862, hai ông Phêrô Dũng và Phêrô Thuần bị bắt tống giam vào ngục Ngọc Chí vì không chịu chối Chúa bỏ đạo. Ở đây, các ông phải mang gông cùm xiềng xích khổ sở ngày đêm. Nhiều lần các ông bị điệu ra công đường tra tấn đánh đập, buộc chà đạp lên Thánh Giá nhưng các ông cương quyết trung thành với Chúa. Các quan thấy cực hình không lay chuyển được lòng tin sắt đá của hai ông nên định dùng tình cảm để khuất phục. Quan cho quân lính dẫn hai ông về thăm vợ con, cố ý cho các ông thấy vợ con sầu buồn than khóc mà xiêu lòng bỏ đạo, trở về đoàn tụ với gia đình. Nhưng mặc cho vợ con khóc lóc than thở, các ông vẫn bình tĩnh, chẳng những không cảm động xiêu lòng, mà còn khuyên nhủ khích lệ vợ con sẵn sàng chấp nhận cho các ông hy sinh vì Chúa.
Thấy thế, các quan tức giận kết án thiêu sống hai ông, và ngày 6-6-1862, hai ông lên giàn hoả thiêu, chịu thiêu cháy để tuyên xưng lòng tin bất khuất nơi Chúa Kitô, và làm thành hai ngọn đuốc chiếu sáng cho mọi người nhìn biết tin kính Chúa.
***
Vinhsơn Dương sinh năm 1821, tại làng Doãn Trung, tỉnh Thái Bình, là giáo dân xứ Kẻ Mèn, Địa phận Trung Đàng Ngoài. Ông đã có gia đình và 3 người con. Ngoài nghề ruộng rẫy, ông còn đảm trách việc thu thuế trong làng, nên quan quân quen biết ông, nhất là họ biết rõ ông là người công giáo nhiệt thành năng nổ trong xứ đạo. Chẳng những ông sống đạo sốt sắng mà còn hăng say rao giảng đạo Chúa cho mọi người. Vì thế, khi vua Tự Đức ra chiếu chỉ PHÂN SÁP vào năm 1861, ông bị bắt đày sang làng Mỹ Nhuệ.
Ở đây trong suốt 9 tháng bị giam trong ngục, nhiều lần ông bị đưa ra tra tấn đánh đập, buộc đạp lên Thánh giá bỏ đạo. Nhưng ông luôn cương quyết trung thành theo Chúa, thà chết chứ không bao giờ chà đạp lên Thánh Giá Chúa. Thấy khổ hình không lung lay nổi đức tin sắt đá của vị anh hùng, các quan xoay ra khuyên nhủ dụ dỗ, hy vọng sẽ làm cho ngài thay lòng đổi dạ. Song vô ích, ông gác ngoài tai tất cả mọi lời dụ dỗ. ông nhất quyết hy sinh mạng sống vì Chúa và vì Đức Tin.
Thế là ngày 6-6-1862, ông Vinhsơn Dương đã chịu tiêu sống để làm chứng cho Chúa.
Đức Thánh Cha Piô XII đã phong Chân phước cho ông Phêrô Dũng, Phêrô Thuần và Vinhsơn Dương ngày 29-4-1951. Và ngày 19-6-1988, Đức Giáo hoàng Gioan Phaolô II suy tôn các ngài lên bậc Hiển thánh.