Ảnh minh hoạ
Nhiều năm về trước, tôi đã bay một chuyến trở về miền Đông từ California để tham dự một đám tang. Trong suốt đoạn đường cuối cùng trong chuyến đi, tôi đã xem một tờ báo tôi mua trong lúc dừng chân tại nhà ga. Một bài báo trong đó có những lời khuyên từ một số nhà quản lý của những tập đoàn khổng lồ đã thu hút sự chú ý của tôi – đặc biệt là một câu chuyện. Tác giả bài báo ấy đang phỏng vấn một vị CEO (Giám đốc Điều hành) của một công ty toàn cầu và mong muốn ông ta chia sẻ về bất kỳ kinh nghiệm quý báu nào mà ông đã tích luỹ được sau nhiều năm làm việc.
Vị giám đốc ấy đã chia sẻ một câu chuyện về khoảng thời gian mà ông và gia đình có một chuyến du lịch đến Ấn Độ. Tại đây, họ có cơ hội tham gia một chuyến tham quan động vật với hướng dẫn viên, họ cưỡi trên những con voi to lớn băng qua nhiều vùng đất xinh đẹp. Tại các điểm tham quan trong suốt lộ trình, cả nhóm sẽ dừng lại và bước xuống trong khi hướng dẫn viên bắt đầu kiểm tra từng con voi một.
Anh ta bắt đầu bằng việc đóng một chiếc cọc thép sâu xuống đất khoảng 1 foot Anh (khoảng 30cm) bằng một chiếc búa nhỏ gọn nhưng tương đối nặng ký, và lặp lại điều đó với mỗi con voi. Tiếp theo, anh ấy bước đến và lấy sợi dây dắt của mỗi con voi rồi nhanh chóng cột chúng vào chiếc cọc thép ở ngay trước mắt chúng. Vị giám đốc đã bắt đầu bị thu hút bởi cách người hướng dẫn đã làm với những con vật to lớn này. Ông ấy đã hỏi người hướng dẫn viên rằng điều gì đã ngăn con voi không làm một việc đơn giản là nhấc cái đầu to lớn của nó và kéo cái cọc thép nhỏ bé và yếu ớt kia ra để có thể tự do đi lại? Chắc chắn là chiếc cọc thép bé xíu chỉ cắm sâu 30cm tuyệt đối không thể nào đủ khả năng giữ một con vật to lớn ở đúng vị trí được. Người hướng dẫn đã trả lời vị giám đốc: “Bạn nói đúng, con voi rất dễ dàng nhấc cái đầu lên và nhẹ nhàng thoát khỏi cái cọc thép kia, nhưng nó lại không biết điều đó.”
Người hướng dẫn viên đã giải thích rằng ngay từ khi con voi còn bé, nó đã bị cột chặt trong điều kiện như vậy. Con voi con sẽ cố gắng kéo cái cột thép đó lên vài lần nhưng nó đã không có đủ sức mạnh để thành công. Kể từ lúc đó cho đến khi trưởng thành thành một con voi to lớn như bây giờ, nó vẫn luôn nghĩ rằng nó không thể nào kéo cái cột thép đó ra khỏi mặt đất được. Vào lúc ấy, vị CEO đã nghĩ đến những người mà ông từng quen biết trong kinh doanh, những người có hoàn cảnh tương tự như con voi này, những người có năng lực phi thường nhưng bằng cách nào đó họ đã trói buộc chính mình vào những ký ức và sự tưởng tượng, để rồi không thể nhấc nổi cái đầu lên và tự giải thoát cho bản thân mình.
Câu chuyện này đã gây tiếng vang lớn cho đến hôm nay. Ngày nay, chúng ta đã đi từ thời đại Công nghệ Thông tin cho đến thời đại Công nghệ Thông tin Sai lệch. Sự dối trá của Chủ nghĩa Xã hội về tư duy “nạn nhân” đã nhắm vào thế hệ của các bạn và làm cho rất nhiều người trong các bạn hoàn toàn tin tưởng rằng chính phủ là đáp án cho toàn bộ cuộc sống của mình. Tham vọng và trách nhiệm cá nhân bị coi là bẩn thỉu và xấu xa. Đừng tin vào điều đó. Nếu Chủ nghĩa Xã hội thực sự vượt trội so với nền kinh tế thị trường của chúng ta, thì người dân Hoa Kỳ đã phải đổ xô đến biên giới các quốc gia khác ở Trung và Nam Hoa Kỳ để xin tị nạn hơn là điều ngược lại như hiện nay.
Hãy tìm kiếm và truy cầu sự thật. Tự giáo dục chính mình. Nhận lấy trách nhiệm của mình. Nhấc cái đầu mình lên. Và tự do sẽ đến.
John Alexander
Ý kiến - nhận xét của bạn về bài:
Hãy tìm kiếm và đòi hỏi sự thật
(hoặc nhấn phím ESC hoặc nhấn vào khung nền)