Với Mẹ Maria
Dưới bóng Thánh Thần
Trong
túi tôi luôn có tràng chuỗi. Khi chỉ có một mình, tôi thầm thĩ lần chuỗi. Người
thời đại có lắm thứ thẻ: thẻ căn cước, thẻ tín dụng, thẻ bảo hiểm, thẻ điện
thoại… Một cách nào đó, tràng chuỗi là thẻ truyền thông với trời. Từ thế kỷ thứ
V, người ta đã cầu nguyện với phần đầu của kinh Kính Mừng là lời của Thiên sứ
Gabriel và bà Isave (Truyền Tin và Thăm Viếng). Phần hai được thêm vào từ thế
kỷ XV theo lối kinh cầu: “Thánh Maria, Đức Mẹ Chúa Trời, xin cầu cho chúng con”.
Từ thời kỳ này đã phát sinh Chuỗi Mân Côi, người bình dân đọc 150 kinh Kính
Mừng thay cho 150 Thánh vịnh, lấy căn bản là suy niệm mười lăm mầu nhiệm Vui,
Thương, Mừng. Nay Đức Giáo hoàng Gioan Phaolô II thêm “Năm Sự Sáng” nữa. Các
giai đoạn cuộc đời Chúa Cứu Thế được rảo qua cùng Mẹ Maria.
Cũng
như mọi hình thức cầu nguyện khác, cái chính yếu của Chuỗi Mân Côi nằm ở tinh
thần hơn là lời đọc. Cái ưu tiên ở đây là sự gặp gỡ thực sự với Đức Trinh Nữ
Maria. Không có Mẹ, bạn không thể nào thâm nhập vào mối thân thiết với Thánh
Tâm Chúa Giêsu được. Thực vậy, như Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II đã nói: “Ngay
từ buổi đầu, Giáo Hội đã ngắm nhìn Mẹ Maria qua Chúa Giêsu, cũng như Giáo Hội
đã chiêm ngắm Chúa Giêsu qua Mẹ Maria”. Cái khó là khám phá ra được “cái bí
quyết của Đức Mẹ” như thánh Grignon de Montfort gọi. Kho tàng ấy che khuất khỏi
con mắt phàm nhân. Những kỳ công Thiên Chúa đã thực hiện nơi Mẹ được chôn giấu
trong thinh lặng, “dưới bóng Thánh Thần”.
Bạn
hãy cầu xin cho được hiểu ra điều đó. Nhiều người trẻ đã nhận được ơn đó qua
cuộc hành hương Đền Thánh Đức Mẹ. Đây là lời chia sẻ của một thanh niên 19 tuổi
sau cuộc Đại hội Thánh Thể ở Lộ Đức năm 1981: “Tại đây, tôi đã khám phá được Mẹ
của Thiên Chúa, Mẹ của Giáo Hội, Mẹ Maria của tôi… Làm sao có thể không biết
Mẹ, mà Chúa Giêsu đã ban làm Mẹ của chúng ta. Từ đây, tôi ký thác mọi sự cho
Mẹ, vì Mẹ biết rất rõ con của Mẹ. Nhờ Mẹ Maria, tôi khám phá được tình yêu của
Thiên Chúa, Tình Yêu của người cha cho con cái”.
Một
thiếu nữ cũng làm chứng: “Lúc Rước Lễ Trọng Thể, sau lời cầu nguyện với Đức Mẹ,
tôi đã thêm rằng ‘nếu có bao giờ con chống lại Con Mẹ, thì xin cho con cũng không
bao giờ rời tay Mẹ’. Sau đó, trong những năm đen tối chống lại Thiên Chúa, tối
nào tôi cũng đọc ít nhất một kinh Kính Mừng. Mẹ đã đùm bọc tôi rất nhiều và
cuộc trở lại của tôi xảy ra trong cuộc hành hương Thánh Thể tại đền thánh Đức
Mẹ. Tôi có thể nói rằng khi ta kêu xin Người, Mẹ Maria không bao giờ buông tay
và còn cho ta cảm nhận được sự che chở từ mẫu của Mẹ”.
Thiên đàng của Chúa
“Kính
Mừng Maria đầy ơn phước, Thiên Chúa ở cùng Mẹ”
Lời
Truyền Tin mở ra mọi cánh cửa của các mầu nhiệm vui mừng: niềm vui của các
thiên thần, niềm vui của con cái Thiên Chúa, niềm vui của mọi tạo vật, niềm vui
của Mẹ Maria. Bạn có thể kín múc đầy tràn kho tàng vô tận Thiên Chúa đã muốn
đặt để nơi Mẹ cho chúng ta. Mẹ Maria là tạo vật vô tội, hoàn toàn vô tội. Mẹ đã
bất ngờ mạc khải cho Bernadette ở Lộ Đức: “Ta là Mẹ Vô Nhiễm”. Mẹ ý thức rằng
mọi sự đều được ban nhưng không cho Mẹ, Mẹ chẳng có công trạng gì riêng, ngoại
trừ luôn nói “xin vâng” với Chúa. Càng ý thức những kỳ diệu Chúa đã làm cho
mình, Mẹ càng tràn đầy lòng biết ơn. Lời kinh Magnificat của Mẹ diễn tả rõ ràng
trái tim tràn ngập tình yêu sung mãn của Mẹ.
Ơn
cứu chuộc nhân loại được sung mãn nhờ công nghiệp của Chúa Giêsu (CĐ. Vat. II,
Ánh sáng Muôn dân, số 60) và chỉ một mình Chúa Giêsu, nhưng Ngài đã muốn đổ
xuống cho chúng ta qua Đức Mẹ. Từ nay, Ngài muốn rằng mọi sự trao đổi giữa Ngài
với chúng ta phải qua Đức Mẹ. Vì thế bạn phải ký thác trọn vẹn cho Mẹ.
Nhưng
bạn hãy coi chừng, có những kẻ chú giải làm biến dạng vai trò của Mẹ Maria và
tập trung nơi Mẹ mọi sự tôn thờ như là đối với Thiên Chúa. Không, ta không tôn
thờ Đức Mẹ, nhưng ta tôn thờ Thiên Chúa nơi Mẹ, hai việc rất khác biệt. Có thể
diễn tả Mẹ như vàng ròng trong suốt, nghĩa là Mẹ nhận lãnh mọi sự từ Thiên Chúa
và không giữ lại gì cho Mẹ. Trên chiếc thang bắc thẳng lên trời, Mẹ là bậc đầu
tiên, là người hướng dẫn chìa tay ra giúp ta dễ bước lên. Nhờ Mẹ, Chúa Giêsu
không còn quá trừu tượng, quá lý tưởng khiến con người không tiếp cận được. Nhờ
Mẹ, Chúa đặt một góc thiên đàng giữa lòng thế giới tội lỗi. Tất cả chiến thuật
của Chúa là tưới gội mặt đất già cỗi của chúng ta từ cái điểm nhỏ bé này, “nơi
Người là mọi suối nguồn của chúng tôi” (Tv 86,7).
Nơi nương ẩn cho người có tội
“Thánh
Maria Đức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng con là kẻ có tội, khi nầy và trong giờ
lâm tử”.
Lời
cầu xin nầy có thể thích hợp cho bất cứ ai. Nơi đây, bạn đặt mình ở điểm khởi
hành, từ con số không, làm bạn đồng hành cùng những người tội lỗi nhất. Bạn kết
nối với lời kêu cứu của những người bất hạnh bên bờ vực thẳm: Mẹ ơi, cứu con
với! Khi bị cạm bẫy tội lỗi hay khi gặp đau khổ khốn khó, bạn hãy kíp chạy đến
nơi ẩn núp của lòng từ mẫu Mẹ, như một trẻ sơ sinh. Chính dưới chân thập giá mà
Mẹ đã trở nên “Mẹ Nhân Lành” của tất cả mọi người. Chính ở đó, “Mẹ đã đau khổ
cực độ cùng Con Một, liên kết với hiến tế của Con bằng trái tim từ mẫu của Mẹ,
thuận ý bằng tình yêu với lễ vật sinh bởi thân xác Mẹ” (Vat II, ASMD, số 58).
Bạn
hãy chậm rãi đọc lại câu căn bản này của Công Đồng, mỗi chữ đều được cân nhắc
kỹ. Đàng sau các lời ấy là một sự đồng cảm vô tận. Mẹ Sầu Bi đã ngắm nhìn “hoa
quả lòng Mẹ” bị hành hình trên thập giá. Bị đâm thâu, Mẹ hiến dâng cùng Con vì
phần rỗi của mọi tội nhân. Không bao giờ trong lịch sử nhân loại có một người
đàn bà đã trải qua một cuộc tử đạo dường ấy. Những gì Chúa chịu trên thân xác
thì Mẹ chịu trong trái tim Người. Ngoài những khổ đau thể lý, chúng ta không
thể nào cân nhắc được sự rộng lớn và sâu thẳm của mầu nhiệm ấy.
Lời
tâm sự của Thánh nữ Têrêxa Hài Đồng Giêsu giúp chúng ta đoán biết được cường độ
đồng cảm tình yêu giữa Trái Tim Chúa Giêsu và Trái Tim Mẹ Maria nơi giới hạn
tận cùng của cái chết: “Tôi bắt đầu đi Đàng Thánh Giá, bỗng chốc tôi bị tình
yêu Chúa mãnh liệt chộp lấy mà tôi không giải thích được thế nào, dường như tôi
hoàn toàn bị chìm ngập vào trong lửa. Ôi, lửa và sự dịu dàng cùng lúc! Tôi cháy
lửa yêu mến và tôi cảm thấy, nếu thêm một phút nữa, một giây nữa thôi, thì chắc
tôi không thể chịu đựng nổi sức nóng ấy mà không chết”.
Vâng,
trọn vẹn liên kết với hiến tế của Con, Mẹ Maria đã hoàn toàn bị tiêu hao bởi
cùng một lửa tình yêu như Con. Và Chúa Giêsu đã dứt khoát chọn giờ phút này để
gửi gắm Mẹ cho chúng ta qua môn đệ Gioan: “Thưa Bà, đây là con Bà… Đây là mẹ
con. Từ lúc ấy, môn đệ đưa Người về nhà mình” (Ga 19,26-27).
Như
Têrêxa Nhỏ, từ nay bạn hãy nương ẩn dưới áo Mẹ. Sự đồng cảm phổ quát của Mẹ
khiến Mẹ hiểu hết tất cả mọi nhu cầu của chúng ta, với tất cả sự nhạy cảm tế
nhị như ở tiệc cưới Cana. Mẹ tin tưởng cầu bầu cho chúng ta bên cạnh Chúa Giêsu
và Thiên Chúa Ba Ngôi. Mẹ trở nên Người Kêu Xin Đầy Quyền Năng, đến độ Mẹ có
thể lấy lại Lời Chúa Giêsu đã thưa cùng Chúa Cha: “Con biết Cha luôn luôn nhậm
lời con” (Ga 11,42). Thiên Chúa vui lòng để cho Mẹ diễn tả lòng thương xót vô
cùng của Ngài, theo cách từ mẫu của Mẹ. Chính vì thế mà khi lần chuỗi, ta đọc
đến mười kinh Kính Mừng cho một kinh Lạy Cha. Với sự khốn khó của mình, tốt hơn
bạn hãy ở lâu với Mẹ Maria, lời cầu nguyện của bạn sẽ nên khiêm tốn hơn, nhưng
được thanh luyện, được bao bọc và được nên đẹp đẽ nhờ lời chuyển cầu hoàn hảo
của Mẹ, nó sẽ đi thẳng tới Trái Tim Chúa.
Suy
niệm những mầu nhiệm đau khổ thập giá, bạn đừng sợ ẩn náu nơi Mẹ Maria. Trong
mọi sự, bạn hãy luôn chạy đến với lời cầu xin từ mẫu của Mẹ. Bạn hãy luôn ở bé
nhỏ đối với Mẹ. Tôi rất thích lặp lại câu này: “Dù con lớn bao nhiêu tuổi, con
vẫn là con của Mẹ. Và dù con có đi tới cùng trời cuối đất, thì lòng Mẹ vẫn hằng
theo con”.
Bạn
hãy nghe một em bé giải thích mẫu tượng Đức Mẹ bồng ngữa Chúa Giêsu: “Nó tượng
trưng tất cả những gì em có được, Mẹ Maria và Chúa Giêsu của em. Hãy nhìn hai
khuôn mặt Chúa và Mẹ nhìn nhau và thử đoán xem em ở chỗ nào đối với hai
người? Em ở giữa Trái Tim Chúa Giêsu và Trái Tim Mẹ Maria. Đó là chỗ mà em
thích nhất, vì em được nghe hai trái tim đập và em thở cùng nhịp với chúng. Chỗ
của em ở đó vì em quá nhỏ bé và yếu đuối, em phải được che chở. Nhưng hãy tin
chắc rằng vẫn có đủ chỗ cho tất cả mọi người. Em nằm nơi cổ Chúa Giêsu và em
được chấn lại để ít dễ bị ngã hơn”.
Mẫu gương của các thánh
“Mẹ
được chúc phúc hơn mọi người nữ…”
Vâng,
Mẹ Maria là thánh, ở mức độ không thể nào vượt qua được đối với một tạo vật.
Nhưng không có nghĩa là mọi sự đã được an bài trước và Mẹ không có một tiến bộ
nào. Đức Gioan Phaolô II, trong Thông điệp Mẹ Đấng Cứu Thế, nói rằng cuộc đời
của Mẹ như một cuộc hành hương đức tin, mỗi ngày một lớn lên, cho đến hiến tế
cao độ nhất. Rồi tấm lòng từ mẫu thiêng liêng của Mẹ soi sáng Giáo Hội. Sau
thời gian thập giá là thời gian các mầu nhiệm vinh hiển. Hiện diện giữa lòng
cộng đoàn tín hữu đầu tiên, Mẹ toả chiếu quyền năng Chúa Thánh Thần cho tất cả
những ai đến với cộng đoàn.
Những
ai đi qua Mẹ đều được uốn nắn theo hình ảnh của Đấng Thánh Độc Nhất là Chúa
Giêsu Kitô. Công đồng Vat. II nhấn mạnh nhiều về điểm đó: “Mẹ Thiên Chúa là
gương mẫu của Giáo Hội trong lĩnh vực đức tin, bác ái và sự kết hiệp hoàn hảo
với Chúa Kitô”. Những ai đến nương ẩn nơi Mẹ đều được làm thay đổi con tim và
tính tình. Nương tựa không có nghĩa là ấu trĩ. Tuy nhiên cũng phải tránh những
tình cảm vô bổ, ‘mê tín’…
Muốn
thế, cần thiết phải nội tâm hóa việc sùng kính Đức Mẹ, không chỉ nhìn Mẹ như
một con người được đặt trước mặt bạn, nhưng là một hiện diện sống động ở trong
bạn. Bí quyết của Đức Mẹ triệt để có tính cách nội giới. Nhờ Mẹ, Thiên Chúa
muốn cho chúng ta hiểu được rằng cái chính yếu của đời sống chúng ta là ở trong
cuộc hành hương nội giới. Ngài chờ đợi chúng ta đủ khó nghèo để nhận lãnh sự
giáo dục mới cho tâm hồn chúng ta.
Nếu
bạn muốn để Đức Mẹ uốn nắn bạn, bạn hãy nghe lời khuyên của thánh Grignon de
Montfort: “Cần phải làm mọi việc trong Mẹ Maria, nghĩa là phải tập quen dần dần
hồi tâm hầu tạo nên trong chính mình một ý tưởng hay một hình ảnh thiêng liêng
về Trinh nữ Maria. Mẹ sẽ là nhà cầu nguyện cho linh hồn dâng lên Thiên Chúa
những lời nguyện cầu của mình”.
Đặc
sủng tận hiến cho Mẹ Maria dẫn tới sự tước bỏ tất cả vì Mẹ: của cải vật chất,
sức khoẻ thể lý, dự tính nhân loại, nhất là các lợi ích thiêng liêng. Bỏ đi tất
cả tinh thần sở hữu, ngay cả những công nghiệp mà các hành động tốt mang lại
cho chúng ta. Tuyệt đối khiêm nhượng, khó nghèo thiêng liêng, hoàn toàn sẵn
sàng thưa “xin vâng” với Chúa. Mẹ Maria chỉ có một sự vội vã là chuyển sang cho
bạn ngọn lửa ở trong Mẹ và giao phó Mẹ cho thánh ý Thiên Chúa. Mẹ biết cách làm
cho lời Fiat của bạn thành Magnificat. Khi tinh thần của Mẹ Maria cháy lên trong
bạn và vươn cao như ngọn lửa vui mừng, bạn có thể lấy lại chính những lời của
Mẹ, nhất là sau Hiệp lễ, bạn hãy kết hiệp với Mẹ mà hát lên “Linh hồn tôi ngợi
khen Chúa, thần trí tôi nhảy mừng trong Đấng Cứu Chuộc tôi”. Chớ gì lời
tạ ơn nội tâm của bạn liên kết với mọi anh chị em bạn làm nên lời kinh
Magnificat vĩ đại của Giáo Hội lữ hành.
Lạy
Mẹ Đấng Cứu Thế,
Là
Cửa Trời luôn rộng mở,
Là
Sao Biển ngời sáng,
Xin
hãy đến cứu dân vấp ngã,
đang
tìm chổi dậy.
Vạn
vật bỡ ngỡ:
Mẹ
đã sinh ra Đấng dựng nên Mẹ,
mà
vẫn mãi mãi khiết trinh.
Mẹ
hãy nhận lấy lời chào thiên sứ Gabriel
Và
thương xót chúng con là kẻ tội lỗi.
VI
Cho đến cùng
Cầu
nguyện cho đến cùng, chính là yêu cho đến cùng. Bạn đã bước đi trên đường ánh
sáng, và cuối đường, Thiên Chúa đang chờ đợi bạn. Như một lữ hành không mệt
mỏi, bạn phải kiên trì cho đến cùng, nghĩa là cho đến chết. Đừng bao giờ thôi
nhìn vào mục tiêu vĩnh cửu và không ngừng tìm sống một tình yêu ngày càng hoàn
hảo, như thánh Phaolô diễn tả trong bài ca ngợi bác ái của ngài (1 Cr 13).
Tình yêu nhẫn nại
Những
đức tính nào bạn cần để đi cho đến cùng? Thưa hãy vất bỏ những gì làm bạn vướng
bận, rồi thay thế vào hành trang cái rất quan trọng, tiên quyết, không thể
thiếu này là Sự Nhẫn Nại.
Nhiều
người muốn thấy mình đã đến đích, mà không chịu đi qua con đường dẫn đến đích.
Có những kẻ bắt đầu vào cuộc sống thiêng liêng quá nôn nóng, muốn thấy mình
ngày một ngày hai đã nên thánh thiện rồi! Thánh Gioan Thánh Giá nói: “Trong số
những kẻ ấy, một số đông vạch ra những chương trình nên thánh lớn lao với những
kế hoạch tuyệt vời, nhưng vì thiếu khiêm tốn mà lại quá tự phụ, họ vấp ngã nặng
chẳng khác gì những bậc cao họ muốn trèo lên. Những người đó không có lòng nhẫn
nại chờ đợi thời giờ của Chúa, Đấng sẽ ban cho họ nhân đức khi Ngài thấy là tốt”.
Thánh
nữ Têrêxa Hài Đồng Giêsu đã muốn đạt được vô địch thế giới về sự thánh thiện.
Mẫu gương anh hùng của cô bé là Jeanne d’Arc. Têrêxa đã mơ làm những kỳ công
cho Chúa và chết tử đạo, dường như có thể chinh phục được sự thánh thiện bằng
mũi gươm. Nhưng Ngài sớm hiểu được rằng đó là lý tưởng sai lầm. Tuổi trẻ cần
theo đuổi một mộng ước, nhưng sớm muộn gì cũng phải khám phá ra những định luật
của thực tế. Tất cả chúng ta đều bắt đầu thử mở cửa Nước Trời bằng cách cố hết
sức đẩy, đẩy đến kiệt lực, trong khi những người biết lưu tâm nhất khám phá
thấy rằng một ngày kia cửa sẽ tự mở ra… khi kéo nhẹ một cái. Ngay khi Têrêxa
vượt qua được giai đoạn đó, Ngài có thể làm một cuộc chạy vĩ đại tiến đến một
hình thức thánh thiện khôn tả.
Bạn
cũng thế, bạn cũng đã khởi đầu cuộc mạo hiểm tìm kiếm một sự thánh thiện mới
mẻ: sự thánh thiện của bạn. Bạn hãy trang bị cho mình sự nhẫn nại để tiến hành
một cuộc chạy có nền tảng. Hãy nhắm toàn thể cuộc sống bạn, không phải chỉ trong
một thời gian ngắn ngủi, mà là thời gian dài lâu. Bạn hãy học cho biết bản thân
đầy đủ để biết mỗi ngày, cho đến khi bạn có thể đi thật xa… Sự quảng đại thôi
không đủ. Điều quan trọng là phải biết lượng sức để khỏi kiệt lực: tạm thời
chịu đựng bất toàn hơn là vội vượt lên sự thánh thiện không đạt tới được. Tâm
hồn cháy lửa tình yêu thì mềm mại, dịu dàng, khiêm tốn và nhẫn nại. Như vậy
rồi, bạn hãy tiến bước, luôn luôn chạy tới trong cùng một hướng, không hề ngã
lòng. Kẻ nào không tiến tới là phải lùi lại.
Tình yêu là lưu tâm
Chờ
đợi thời giờ của Chúa là chân trời của tình yêu nhẫn nại. Thời giờ đó không
phải là duy nhất trong cuộc đời bạn. Nó tương hợp với mỗi giai đoạn biến đổi mà
Chúa cho thấy hoạt động của Ngài. Bây giờ tôi muốn nói đến giai đoạn bạn có
quyền ước ao và chuẩn bị: đi từ cầu nguyện đến chiêm niệm. Cho đến lúc này, tôi
mới chỉ cho bạn những lối suy niệm, đôi khi hướng tới lời cầu nguyện sâu xa
hơn. Bây giờ đến lúc phải rõ rệt hơn. Vì tình yêu Chúa phải xâm chiếm cuộc đời
bạn, bạn được mời gọi cầu nguyện liên tục. Chúa nói với các môn đệ: “Các con
hãy cầu nguyện không ngừng” (Lc 18,1; 1 Th 5,17). Các thánh mọi thời và mọi
kiểu đều đã thực hành mệnh lệnh đó.
“Các
con hãy nên trọn lành như Cha các con trên trời là Đấng trọn lành” (Mt 6,47).
Chính Chúa Giêsu dư biết mục tiêu tối hậu đó con người khó đạt tới được. Nhưng
Ngài thêm ngay rằng không gì là không thể đối với Thiên Chúa. Vấn đề là thực
hiện cái không thể với ân sủng của Chúa. Vậy làm thế nào để nhận lãnh và sống
ơn Chúa 100%? Câu trả lời căn bản có tên là chiêm niệm.
Khi
bạn kiên trì lâu dài trong việc cầu nguyện, bạn tìm được một sự chú ý có phẩm
chất làm cho bạn hiện diện với Chúa. Dần dần các suy nghĩ, các câu nói được xóa
đi khỏi trí bạn để nhường chỗ cho một hiện diện thinh lặng. Sự hiện diện và gần
gủi nầy luôn trở nên thinh lặng hơn, như hai người yêu lặng lẽ ở bên nhau,
không cần nói với nhau một lời nào nữa, chỉ có ánh mắt và con tim lên tiếng
nói. Như thế, càng gần Chúa, ta càng hiểu sâu xa, con tim rộng mở và hiến dâng…
Chiêm
niệm không là gì khác ngoài sự chú tâm tràn đầy tình yêu cho Thiên Chúa. Ngay
khi bạn bắt đầu sống chiêm niệm, bạn hãy bỏ rơi đi những câu nói, những bản
văn, những tình cảm. Chừng nào bạn có thể, hãy ở bình an lặng lẽ, không làm gì,
mà cũng chẳng nói năng gì. Hãy để cho bạn được mang đi. Hãy để trí bạn thanh
thản, khỏi mọi tư tưởng, mọi lo âu, mọi hiểu biết. Bạn hãy bằng lòng với một sự
chăm chú đầy yêu thương cho Chúa. Bạn hãy tự nhủ đó là thời khắc đặc ân cho
công cuộc của ân sủng Chúa ở trong bạn. Bạn không biết thế nào, nhưng Thánh
Thần Chúa thực hiện một sức mạnh nhiệm mầu trong linh hồn bạn. Ngài vẽ chân
dung mới của bạn và khi hết nguyện gẫm bạn được thay đổi ở một mức độ tình yêu
cao hơn.
Để
cho thời gian chiêm niệm trải rộng như vết dầu loang ra dần và biến đổi tận căn
đời sống hằng ngày của bạn, bạn cần yêu mến Chúa trọn thời gian: Bạn nhớ Chúa
buổi tối khi đi ngủ, buổi sáng khi thức dậy, trong khi di chuyển, trước khi làm
việc, lúc ăn cơm… Kẻ nào yêu mến thật sự thì lúc nào cũng nghĩ đến tình yêu, từ
sáng đến tối, dù là những lúc bất ngờ nhất: “Tôi ngủ, nhưng tim tôi vẫn thức”
(Ct 5,2).
Tình yêu chịu đựng tất cả
Không
ai có thể đạt tới tình trạng chiêm niệm ấy nếu không nhận được ơn Chúa. Điều
duy nhất mà Chúa xin bạn là chuẩn bị chính bản thân bạn. Không phải chỉ bằng
lời cầu nguyện càng lúc càng giản dị và sâu xa, mà còn bằng một đời sống càng
ngày càng được hiến dâng: “Không có tình yêu nào lớn hơn là hiến mạng sống vì
người mình yêu” (Ga 15,13). Nhưng làm sao hiến mạng sống bạn, nếu bạn không để
mất đi tính ích kỷ và kiêu ngạo của bạn? Chúa Giêsu năng nhắc cho các môn đệ
rằng họ cần từ bỏ nhiều thứ, ngay cả mọi sự, để theo Ngài. Mất đi tất cả để
được lại tất cả cách sung mãn.
Bạn
không cần phải vào sa mạc để sống nốt quãng đời còn lại của bạn đâu. Sa mạc có
thể có ngay trung tâm cuộc sống hằng ngày của bạn. Căn bản là tình yêu kéo bạn
đến với Chúa. Bạn hãy để chỗ tự do trong trái tim bạn cho một ý muốn, một ảnh
hưởng, một thoả mãn duy nhất là của Chúa mà thôi.
Muốn
thế, trước hết bạn hãy học không còn phàn nàn, nhưng phản ứng với bộ mặt vui vẻ
trong mọi hoàn cảnh vì tình yêu Chúa. “Không có gì ghê tởm cho bằng những lời
phàn nàn của kẻ chỉ mất chiếc khăn tay trước mặt người phải mất tất cả, những
lời phàn nàn của kẻ đau ngón tay trước người sắp phải chết, những lời phàn của
kẻ nhàm chán cuộc sống tiện nghi bên cạnh người rách rưới… mà không một chút
phàn nàn”.
Bạn
hãy tập từ bỏ tiện nghi, tính mê ăn… Mỗi khi bạn có thể, mà không bất tiện chi
và trong kín đáo, bạn hãy tự tước bỏ cái làm bạn thích thú. Bạn hãy dâng sự hy
sinh đó cho Chúa, để làm vui lòng Ngài. Bạn sẽ sớm gặt hái được một niềm vui
tồn tại lâu dài. Nếu bạn luôn tìm bắt chước con đường nghèo hèn Chúa Giêsu đã
chọn, một ngày kia bạn sẽ tìm lại được tất cả những gì bạn đã từ bỏ. Thánh
Phaolô chia sẻ: “Thực ra tôi đã học cho biết tự lấy làm đủ trong mọi hoàn cảnh.
No hay đói, dư dật hay túng bấn, tôi đã tập quen đi cả. Với Đấng ban sức mạnh
cho tôi, tôi chịu được tất cả” (Ph 4,12-13).
Tình yêu hy vọng tất cả
Chiêm
niệm và hy sinh là hai cánh cho tình yêu bay đi đến tận cùng đường của nó.
Người chiêm niệm là con người của khát vọng mà sách Khải Huyền nói tới (x. Kh 22,17).
Thay vì sợ chết, người kêu gọi nó, bởi vì nó là bạn đường bắt buộc để đi đến sự
sống vĩnh cửu. Tình yêu càng lớn lên trong trái tim người, người càng để nó
mang lấy thương tích mà chỉ có một cách chữa là khơi sâu thêm vết thương. Như
Maria Madalena đổ dầu thơm vào chân Chúa Giêsu, người dám làm những sự điên rồ
vì Chúa. Sự trọng kính của con người không còn cản bước người khi phải bộc lộ
một tình yêu và hy vọng vượt quá lẽ thường. Người sống mỗi ngày một hơn cái định
nghĩa của sự thánh thiện này: “Một trạng thái của con tim làm chúng ta nên
khiêm tốn và nhỏ bé trong tay Chúa, ý thức sự yếu đuối của mình và tin tưởng
đến táo bạo vào lòng tốt của Cha” (Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu).
Sự
nghèo hèn và khao khát của người càng khiến người van xin Chúa như ăn mày.
Nhưng sự van xin đó chứa đựng mọi hình thức của cầu nguyện: ca ngợi, thờ lạy,
tạ ơn. Nó hoà nhập với sự thinh lặng nội tâm. Vì sự thinh lặng của một con
người đã được thanh thoát cũng chính là lời cầu nguyện. Bất cứ cử động nào của
con tim đều như một tiếng nói âm thầm và kín đáo ca ngợi Đấng Vô Hình.
Bất
cứ bạn ước mong gì nơi Chúa, bạn sẽ nhận được như bạn hy vọng. Nếu bạn chỉ có
một niềm hy vọng nhỏ bé, bạn sẽ nhận lãnh được ít. Nếu niềm hy vọng của bạn lớn
lao, bạn sẽ lãnh nhận được nhiều. Nếu niềm hy vọng của bạn triển nở trong lời
cầu nguyện và hy sinh liên tục, bạn sẽ lãnh nhận được tất cả. “Trông cậy như
thế, chúng ta sẽ không phải thất vọng, vì Thiên Chúa đã đổ tình yêu của Người
vào lòng chúng ta, nhờ Thánh Thần mà Người ban cho chúng ta” (Rm 5,5). Bạn hãy
hy vọng sự thánh thiện của bạn. Bạn hãy hy vọng đời sống vĩnh cửu. Bạn hãy hy
vọng phần rỗi của anh chị em bạn. Bạn hãy hy vọng Chúa Kitô trở lại trong vinh
quang.
Niềm
hy vọng Kitô hữu vượt quá mọi kỳ vọng nhân loại. Vì niềm hy vọng Kitô giáo đặt
mọi sự nơi Mầu nhiệm Phục Sinh, nó có thể đương đầu với mọi thử thách thánh
giá. Niềm hy vọng ấy sẽ cho bạn can đảm để đi cho tới cùng sự hy sinh cao cả
nhất. Bạn hãy nhớ lại lời Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II nói với Giới trẻ Thế giới
ở Saint Jacques de Compostelle: “Các bạn đừng sợ trở nên những vị thánh”.
“Sứ
điệp của tôi đơn giản trong hai chữ thôi: Bình An và Hy Vọng! Bình An vì chiến
tranh đã dạy cho tôi rằng chỉ có hòa bình thật sự trong tâm hồn, được chính
Chúa Giêsu ban tặng. Hy Vọng là khả năng nhìn thấy vô hình, khả năng đã cho Đức
Maria sức mạnh đứng vững trước cái mà mọi người gọi là Chấm Dứt: thật ra đó chỉ
là mới Bắt Đầu! Can đảm lên! Đời sống với Chúa Giêsu thật đáng giá! Hãy cho
Ngài tất cả… Không chậm trễ, không lấy lại, không nếu, không nhưng, không trừ…
Đó là hạnh phúc đích thực!”
Thinh
lặng chiêm niệm
Bạn
hãy làm thinh đi
Chúa
Giêsu đang nói với bạn,
Nhưng
Ngài nói cách dịu dàng,
Ngài
thủ thỉ trong khi bạn lại la hét,
Nên
bạn chẳng nghe được Ngài.
Tuy
nhiên đã từ lâu,
Ngài
cố gắng làm cho bạn nghe được tiếng Ngài.
Nhưng
Chúa lịch sự và giản dị,
Ngài
chờ khi nào bạn thôi nói.
Để
nói với bạn, Ngài biết lắng nghe bạn.
Bây
giờ đến phiên bạn,
Bạn
hãy thử cố gắng lắng nghe Ngài.
Bạn
hãy đi vào sa mạc,
Hãy
tạo nên thinh lặng:
Chung
quanh bạn, và ở trong bạn.
Trong
sa mạc,
Không
thể nào mà không nghĩ đến Chúa.
Tình
Yêu thật lặng lẽ.
Nhưng
có những thinh lặng dồn nén,
Những
tiếng kêu bị chặn lại trong tim,
Những
thinh lặng rộn ràng,
Những
thinh lặng ích kỷ.
Nhưng
cũng có những thinh lặng dâng hiến,
Những
thinh lặng đón mời,
Những
thinh lặng lắng nghe,
Những
thinh lặng yêu thương.
Vâng,
lạy Chúa,
Con
nín lặng và ngắm nhìn Chúa.
Con
nhìn Chúa và như vậy là đủ cho con.
Hai
cái nhìn gặp nhau là thinh lặng,
Và
lấy làm đủ cho nhau.
Bạn
làm thinh và Chúa nín lặng,
Bạn
chiêm ngắm Chúa và Chúa nhìn bạn,
Bạn
yêu mến Chúa và Chúa mến thương bạn.
Thời
gian không còn tính đếm nữa,
Không
còn gì hiện hữu quanh bạn,
Ngoài
ra chỉ còn có Chúa.
Và
Chúa nói với bạn,
Có
lẽ chỉ qua một cái nhìn,
Một
nụ cười trẻ thơ,
Sự
nhỏ nhẹ của một người không nhà,
Một
cử chỉ tầm thường,
Hay
là qua tạo vật.
Có
những thinh lặng rộn ràng,
Và
có những thinh lặng yêu thương,
Những
thinh lặng lặng lẽ.
Tôi
đói sự thinh lặng.
Nhưng
thinh lặng nào?
Lạy
Chúa,
Con
cám ơn Chúa về sự thinh lặng dưỡng nuôi con,
Sự
thinh lặng con nhận lãnh như quà tặng,
Và
nó không ngừng nói với con về Chúa,
Như
miếng bánh thánh này,
Mà
con thưởng thức từng chút một,
Và
nó đã làm con dịu cơn đói.
Lạy
Chúa,
Trong
rộn ràng và tiếng động của cuộc sống,
Con
chìm đắm, con mất hút, con đi xa,
Và
linh hồn con mệt lả.
Nhưng
Chúa nhẹ nhàng dẫn dắt con
Đến
điều chính yếu: Chúa ở trong con.
Sự
sung mãn để Chúa ở trong con,
Để
con chỉ hiện hữu bởi Chúa.
Những
chuyện vãn thành tiếng động
Sẽ
xoá đi dần khỏi ký ức con.
Và
thinh lặng đổ đầy cho con:
Bây
giờ, con xin Chúa hãy ở lại.
HẾT
Lm. Micae-Phaolô Trần Minh Huy, PSS